Viên Thục Yên còn trông ngóng Phương Ấu Miên mở miệng nói vài câu, ít ra cũng dìu dắt nàng ra mắt phu quân một lần. Nhưng Ấu Miên lại giữ im lặng, ngồi yên chẳng lên tiếng.
Thục Yên tức tối nghĩ, có lẽ mình ký thác nhầm người rồi. Ở trước mặt trưởng bối, nàng ta nhu hòa khéo léo là thế, vậy mà trở về nội viện, hết thảy đều do nàng nắm quyền, chẳng chút nào chịu nhường. Chẳng phải đây là cố ý để mình mất mặt sao?
Trong lúc ấy, ánh mắt Dụ Lẫm vẫn không rời khỏi thân ảnh Ấu Miên. Ánh nhìn thẳng thắn, lạnh lùng mà lại đầy oán hờn, khiến lòng nàng như có ngàn mũi kim châm, ngồi chẳng yên ổn.
May thay phòng bếp nhanh chóng dọn cơm. Nha hoàn bưng nước cho chủ tử rửa tay. Dụ Lẫm ngồi bất động, Ấu Miên chỉ khẽ thở dài, đứng dậy đón lấy khăn, đích thân lau tay cho chàng.
Ngón tay chàng thon dài, trắng như ngọc, dù có vết chai sần cũng chẳng làm mất đi vẻ tuấn mỹ. Nàng dịu dàng bới cơm, lại múc một muỗng canh đặt trước mặt:
“Phu quân, mời dùng.”
Song dù cơm canh đã dọn, Dụ Lẫm vẫn chỉ lặng lẽ ngắm nàng. Ánh mắt sâu thẳm khiến nàng ngượng ngùng, khẽ cười hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT