Dụ Lẫm trong ngực khí huyết cuồn cuộn, khó lòng áp chế. Trước mặt thê tử, chàng lại bất lực đến thế: không nỡ đánh, cũng chẳng nỡ mắng. Hỏi han, dồn ép, trách cứ… tất cả đều đã thử qua, nhưng Phương Ấu Miên vẫn như bức tường băng, không đáp, không phản ứng.
Đường đường là trọng thần trải mấy chục năm trên quan trường, chưa từng có khi nào chàng cảm thấy thất bại đến thế. Trong lúc nóng nảy, Dụ Lẫm đành dùng cách khác, mong chạm được đến tâm nàng. Nhưng dù là ôm, là hôn, nàng cũng chỉ thả lỏng cho chàng thao túng, chẳng hề đáp lại. Chính sự ngoan cố lặng thinh ấy càng khiến chàng thấy vô lực.
Cuối cùng, động tác dừng lại, trán kề trán, Dụ Lẫm ra sức trấn định.
Xa xa, đám thị vệ và hầu hạ cúi rạp người, hận không thể biến thành kẻ câm điếc. Đại nhân cư nhiên giữa hành lang, ngang nhiên kéo thiếu phu nhân vào lòng mà hôn. Việc ấy quả thực xưa nay chưa từng thấy!
Ngạn Lĩnh lập tức chắn trước mặt bọn hạ nhân, lạnh giọng cảnh cáo:
“Quản cho chặt miệng lưỡi, ai dám lắm lời… hậu quả các ngươi đều rõ.”
Bọn nha hoàn bà tử vội vàng gật đầu như giã tỏi. Trong phủ đã từng có kẻ bị móc lưỡi làm gương, đâu ai dám manh động.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play