Chương 3 Kẻ Thù Chung
Cả đêm hôm đó, Ben không ngủ được. Cậu nằm trong RV, mắt dán vào Omnitrix trên cổ tay, nhớ lại ánh nhìn lạnh băng của Kael và lời nói như lời nguyền:
“Một ngày, ngươi sẽ hối hận vì đã kích hoạt nó.”
“Ben?” Gwen khẽ gọi. “Cậu vẫn thức à?”
“…Ừ.”
“Đừng nghĩ nhiều. Cậu ta có thể nguy hiểm, nhưng mình tin Omnitrix được tạo ra để bảo vệ, không phải để hủy diệt.”
Ben im lặng, nhưng không chắc bản thân có tin nổi không.
Bỗng RV rung lắc dữ dội. Một luồng sáng đỏ xé toạc bầu trời đêm. Âm thanh kim loại vang vọng, từng bóng đen khổng lồ từ trên cao đáp xuống.
Ông Max bật dậy, mặt nghiêm trọng: “Vilgax!”
Quái vật ngoài hành tinh bọc thép nện xuống đất, tiếng nói gầm vang:
“Tennyson! Trao Omnitrix cho ta, hoặc Trái Đất sẽ bị nghiền nát dưới chân ta!”
Ben lập tức bật Omnitrix, ánh sáng xanh bùng nổ. Cậu biến thành Heatblast, lao ra tung lửa tấn công. Nhưng Vilgax chỉ hất nhẹ cánh tay, luồng gió mạnh thổi tan ngọn lửa, đập Ben ngã bật ra xa.
“Ben!” Gwen hét, định vung phép hỗ trợ.
Nhưng Vilgax đã chặn đường, đôi mắt đỏ rực sáng rực. “Không ai có thể cứu ngươi.”
Đúng lúc đó — một đường chém ánh sáng tím xẹt ngang, buộc Vilgax phải lùi lại.
Ben ngẩng lên, tim khựng một nhịp. Trong màn khói bụi, Kael bước ra, áo choàng tung bay, Xenotrix phát sáng dữ dội.
“Ngươi…” Ben lắp bắp.
Kael liếc cậu một cái, giọng lạnh băng: “Đừng hiểu nhầm. Ta không ở đây để giúp ngươi. Ta chỉ không muốn thấy thứ này rơi vào tay hắn.”
Không kịp tranh cãi, Vilgax gầm lên, lao tới. Trận chiến nổ ra dữ dội.
Ben và Kael, dù không nhìn nhau, vẫn di chuyển như theo một nhịp điệu vô hình:
Ben phóng lửa ép Vilgax lùi lại.
Kael dùng năng lượng tím khóa chặt đường rút lui.
Mỗi cú đánh, mỗi lần né tránh, như thể Omnitrix và Xenotrix đang dẫn dắt cả hai.
Ông Max và Gwen đứng ngoài cũng nhận ra: giữa Ben và Kael tồn tại một sự liên kết kỳ quái, vượt ngoài ý muốn.
Cuối cùng, sau một đòn hợp lực vô thức, Vilgax bị hất văng, rít lên giận dữ:
“Các ngươi sẽ không thoát mãi đâu!”
Rồi hắn biến mất vào màn khói, để lại bãi chiến trường tan hoang.
Ben thở hổn hển, quay sang Kael. “Này… có thể cậu không thừa nhận, nhưng chúng ta vừa phối hợp đấy.”
Kael lặng im, mắt tím lóe sáng, rồi quay đi:
“Đừng ảo tưởng. Lần tới ta sẽ không đứng cùng phe.”
Cậu bước đi, bóng lưng chìm vào màn đêm như chưa từng tồn tại.
Ben nhìn theo, ngực dâng lên cảm giác kỳ lạ: vừa bất an, vừa… nhẹ nhõm.
Gwen tiến lại, đặt tay lên vai cậu. “Ben, mình nghĩ… giữa cậu và cậu ta còn nhiều điều chúng ta chưa hiểu.”
Ben khẽ siết Omnitrix, thì thầm:
“Ừ. Và mình sẽ tìm ra.”