Lời này dĩ nhiên nhận được sự đồng tình của Triệu Hồng Huy. “Thà kiếm ít đi một chút, an toàn là trên hết.”
Anh đã có người trong lòng, chính là em trai của Vu Văn Ba, Vu Văn Giang. Vu Văn Giang đầu óc lanh lợi, ăn nói khéo léo, nhìn không giống người gian xảo, lại đang cần tiền để lo cho người nhà chữa bệnh.
Nhưng vì vừa mới quen biết, nhân phẩm còn cần phải kiểm chứng thêm, Triệu Hồng Huy chưa nói ra.
Tạ Ngọc Dao cũng biết đây là cách hay. Cô không thể tự mình chạy ra công xã bán đồ kho, mà nhờ Dương Thục Mai đi thì cô cũng không yên tâm. Dương Thục Mai không có không gian để trốn tránh như cô, nếu chẳng may xảy ra chuyện thì hối hận cũng không kịp.
“Không vội, cứ xem phản ứng ở huyện thế nào đã.”
Sắp tới giữa trưa, sau khi làm xong thịt kho, Tạ Ngọc Dao định xào thêm thịt lợn với ớt xanh, nhưng Huy Tử từ chối. “Trên bàn nhiều đồ kho thế này là đủ ăn rồi. Thực ra, từ lần trước ăn đến giờ, tôi nhớ mãi, chỉ thèm mỗi món này thôi.”
Tạ Ngọc Dao cười nói: “Vậy mang một ít nước kho về, muốn ăn gì thì tự làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play