Tạ Ngọc Dao nghe xong thì kinh ngạc tột độ. Xe đạp bây giờ quý giá biết bao, chẳng khác gì chiếc ô tô nhỏ sau này. Thế mà để đấy mấy ngày trời, vẫn không hề mất.
Thử mà đặt ở thời sau xem, đừng nói là ô tô, ngay cả xe đạp không khóa, dừng ở ven đường chỉ vài chục phút không có người trông chừng, không mất đã là may mắn lắm rồi.
Cái thời này vẫn còn thật thà đến mức khó có thể tưởng tượng được.
Có Triệu Hồng Huy tiếp đón Huy Tử, Tạ Ngọc Dao và Dương Thục Mai liền loay hoay với kho đồ ăn. Cô lấy ra hàng chục loại gia vị, pha chế theo một tỷ lệ nhất định rồi đổ vào nồi, thêm nước và đun sôi.
Nước kho đã xong, Dương Thục Mai cũng chuẩn bị các món ăn, trực tiếp cho vào nồi chế biến.
Ngồi bên bàn, Huy Tử thấy họ làm quá nhiều nên tò mò hỏi: “Các cậu nấu nhiều thế này, ăn hàng ngày không sợ ngán sao?”
Tạ Ngọc Dao cười, nháy mắt với Triệu Hồng Huy, ra hiệu để anh giải quyết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play