Không gian xung quanh lúc này yên tĩnh đến lạ thường.

Vì là tiệc tụ hội tốt nghiệp, nên mấy tiểu thư con nhà giàu trong lớp đều hào phóng đứng ra bao trọn chi phí. Địa điểm được chọn chính là một KTV cao cấp nằm trong khu xa hoa bậc nhất Thượng Hải. Ở nơi này, hầu như toàn là giới thượng lưu lui tới, ai đến cũng có xe riêng, hoặc có tài xế đưa đón. Muốn tìm một chiếc taxi ở đây gần như là điều không thể!

Đúng lúc Lãnh Tô còn đang lo lắng, thì tiếng còi xe chói tai vang lên — “Tích! Tích! Tích!”

Một chiếc minibus màu đen cũ nát chầm chậm dừng lại, cửa kính kéo xuống, mấy gã thanh niên mặt mày lấc cấc thò đầu ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Lãnh Tô.

“Ôi chà, mỹ nữ đi có một mình sao? Trời thì lạnh, khuya thế này… hay là theo bọn anh đi một đoạn?” – kẻ cầm đầu lên tiếng, giọng trêu chọc.

Chưa kịp phản ứng, bọn chúng đã cầm theo gậy gộc, túi vải từ trên xe bước xuống, ánh mắt hùng hổ áp sát.

Sắc mặt Lãnh Tô lạnh hẳn, ngón tay vô thức giật giật, sẵn sàng ra tay. Nhưng ngay lúc chuẩn bị động thủ, một lực kéo mạnh mẽ bất ngờ từ phía sau lôi cô ngược lại.

“Ầm ầm ầm!”

Một nhóm vệ sĩ mặc đồ đen xông lên, gọn gàng đánh ngã từng tên một. Tiếng gậy gộc va chạm, tiếng thân thể rơi xuống đất dồn dập vang lên trong màn đêm. Chẳng mấy chốc, đám lưu manh đã nằm la liệt dưới đất, chỉ còn vài tên hoảng loạn bỏ chạy.

Giữa hỗn loạn, Lãnh Tô nhìn thấy người vừa xuất hiện cứu mình — Giang Mặc. Không ngờ vòng vo thế nào, cuối cùng vẫn là anh ta đến giải nguy. Đúng là cảnh tượng anh hùng cứu mỹ nhân kinh điển!

“Đa tạ Giang tổng đã ra tay cứu giúp! Ân tình này tôi… thật sự không biết phải báo đáp thế nào…” – Lãnh Tô khẽ cúi người.

“Lấy thân báo đáp chăng?” – Giang Mặc cong môi cười.

Lời nói bất ngờ khiến mắt Lãnh Tô sáng rực, cô gần như muốn nhào tới đáp lại. Nhưng Giang Mặc nhanh chóng đổi giọng:
“Trời cũng khuya rồi, tôi đưa Lãnh tiểu thư về nhé?”

Chủ đề bị tách ra bất ngờ khiến cô thoáng chau mày. Nhưng khi nhìn thấy quanh mình vẫn còn bóng dáng khả nghi, Lãnh Tô khẽ gật đầu rồi lên xe.

Chiếc xe lướt nhanh trên đường, qua kính chiếu hậu, quả nhiên thấy vài chiếc minibus màu đen bám theo phía sau.

“Có vẻ như Lãnh tiểu thư đã đắc tội ai đó rồi. Nhìn tư thế này, đối phương quyết không bỏ qua dễ dàng đâu.” – Giang Mặc lên tiếng.

Ánh mắt Lãnh Tô phút trước còn căng thẳng, thoáng chốc đã trở nên thản nhiên. Điều này càng làm Giang Mặc thêm hiếu kỳ.

“Xem ra cô đã biết chúng là ai, hơn nữa cũng có đối sách sẵn rồi đúng không?”

“Đương nhiên.” – Lãnh Tô đáp chắc nịch, rồi từ chiếc túi hàng hiệu lấy ra một gói nhỏ màu đen.

“Đó là gì vậy?” – Giang Mặc cau mày, thấy vẻ mặt bí hiểm của cô thì càng tò mò.

“Thứ tốt.” – Lãnh Tô nhếch môi, cố tình úp mở.

Nói rồi, cô hạ cửa kính, vung tay ném túi đồ ra sau xe. Dưới ánh đèn đường le lói, Giang Mặc chỉ kịp nhận ra đó là một vật kim loại, chưa kịp hỏi thì phía sau đã vang lên loạt âm thanh chấn động:

“Xẹt… bùm!”
“Rầm rầm rầm!”

Tiếng phanh gấp, tiếng nổ lốp, tiếng va chạm xe cộ liên tiếp dội tới khiến Giang Mặc cả người chấn động, tim cũng khẽ run lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play