Cuối cùng, dưới ánh mắt rưng rưng ướt lệ của Tô Trạch Tuế, tuy trong lòng vẫn mơ hồ khó hiểu, nhưng cha mẹ Tô cũng đành bất lực mà gật đầu đồng ý.
Bên kia, lão gia nhà họ Cố ho khàn vài tiếng, bàn tay áp lên ngực, vẻ mặt trĩu nặng buồn lo: “Ông chỉ mong, trước khi nhắm mắt xuôi tay, còn có thể thấy con sống một đời hạnh phúc an yên.”
Cố Dật Lam: “…”
Cha Cố liền xen vào: “Hỏi nó làm gì. Cha mẹ đặt đâu, mai mối dắt mối, há lại có đạo lý không nghe theo?”
Thấy Cố Dật Lam khẽ liếc nhìn đồng hồ trên điện thoại, dáng vẻ như lại muốn xoay người bỏ đi, ông cụ vội ho thêm mấy tiếng liền, nghe chẳng khác nào muốn ho đến nỗi phổi sắp rơi ra ngoài.
Cố Dật Lam ngừng động tác định đứng dậy, đem ly nước nóng chưa kịp uống “cạch” một tiếng đặt ngay trước mặt ông cụ, giọng điệu lạnh lùng không gợn chút cảm tình: “Ngứa cổ thì uống thêm nước.”
Bị hậu bối nói thế, lão gia chẳng những không tức giận, ngược lại còn mỉm cười cầm lấy uống luôn.
Trái lại cha Cố thì nhíu mày nhìn về phía Cố Dật Lam: “Cổ họng con làm sao vậy?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play