“Cái mùi vị a, Đại tỷ, tỷ xác định vật này thật có thể ăn sao?”
Ngọc Linh ghét bỏ, nhấc lên một con hàu lắc lắc.
“Nhìn thì thấy nhiều thịt thật, nhưng sao lại giống y như nước mũi của Trường Phúc bọn họ vậy?”
Ngọc Dung: “…”
Không nhắc thì không sao, nhưng vừa nghe Nhị muội nói, nàng cũng cảm thấy ghê ghê, nhất thời buồn nôn. Mà nói thật, vật này rốt cuộc có ăn được không, ăn như thế nào, nàng cũng không biết, đành phải nghe Tiểu muội.
“Tiểu muội, những con hàu này khiêu ra rồi, sau đó thì làm sao? Cha là nấu thế nào?”
“Cha trực tiếp cho vào nấu, rồi vớt thịt ra thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT