Tối hôm đó, Ngọc Linh lăn qua lộn lại rất lâu vẫn không ngủ được.
Đào Đầu Gỗ đối với nàng thật sự rất tốt, bình thường đều chăm lo cho nàng, việc nặng nhọc đều giành làm trước. Một nam nhân tốt như vậy, sao lại mắc cái tật không dám nói chuyện với nữ nhân chứ?
Có điều, hắn lại chịu nói chuyện cùng mình… có phải vì trong mắt hắn, mình đặc biệt hơn người khác không?
Ý nghĩ vừa mới nhen nhóm trong lòng, Ngọc Linh lập tức nhớ tới thân phận của mình, như bị dội một gáo nước lạnh tỉnh cả người. Nàng lấy gì để mơ tưởng đây? Biết đâu sau này khi Đào Đầu Gỗ phát hiện nàng là nữ tử, hắn lại giống như khi đối diện với Đại tỷ các nàng – một câu cũng không dám nói ra.
“Thôi, ngủ đi, sáng sớm còn phải ra ngoài nữa.”
Kết quả nửa đêm nàng liền tỉnh giấc, bụng đau từng cơn, như có dao cắt. Cảm giác quen thuộc báo cho nàng biết – lại tới tháng. Tháng trước không có, nàng đã mừng thầm, không ngờ tháng này lại tới, còn đau dữ dội hơn.
Ngọc Linh chống người ngồi dậy, thay y phục, không gọi Đại tỷ dậy, mà lẳng lặng ra bếp nhóm lửa, định nấu chút nước nóng uống. Nhưng củi lửa vừa bùng lên, Ngọc Dung đã tỉnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT