Sau khi uống thuốc, trong miệng Ngọc Trúc còn vương lại mùi đắng, sắc mặt khó tả. Lại sinh bệnh nữa sao?! Ta còn muốn giúp các tỷ tỷ làm giàu, sao cứ thành gánh nặng hoài thế này?
“Đại tỷ, muội có uống phí thuốc quý không?”
Hai tỷ muội Ngọc Dung và Ngọc Linh không ngờ câu đầu tiên của tiểu muội vừa tỉnh lại lại là như vậy, khiến các nàng vừa buồn cười vừa thương. Ngọc Linh bưng chén nước cho muội uống, vừa cười vừa dỗ:
“Con nít thì đừng lo nghĩ nhiều. Thuốc này hạ sốt thôi, ta mượn từ thẩm Xảo Lan nhà bên. Đợi bão qua, chúng ta đi hái thuốc trả lại là được.”
“Bão ư…”
Lúc này Ngọc Trúc mới để ý bên ngoài tiếng mưa gió ầm ầm. Mình chỉ sốt một chút, vậy mà đã ngủ đến tận lúc bão tới sao?
Ngọc Dung nhìn muội ngây người, tưởng muội sợ hãi nên vội ôm vào lòng, dỗ dành:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT