“Tùy ngươi.”
Nhị Mao ngạo nghễ buông hai chữ rồi kéo tay Ngọc Trúc đi về phía bờ cát, hoàn toàn quên mất vừa rồi mình còn chắc như đinh đóng cột là không muốn cho Đào Bảo Nhi theo.
Mà thôi, trẻ con mà, đâu có để bụng như người lớn.
Ngọc Trúc theo Nhị Mao chơi trên bãi cát, cái giỏ nhỏ mang theo chẳng mấy chốc đã đầy. Trong đó cũng chỉ toàn mấy con sò, vỏ ốc. Muốn bắt được mấy thứ hiếm lạ hơn thì phải đi xa hơn nữa, nhưng người lớn trong thôn dặn không cho bọn nhỏ ra đó.
Vì bãi cát càng xa thì triều lên càng nhanh, nước sâu hơn. Chỉ lơ đãng một chút là có thể bị kẹt lại khi thủy triều dâng, nguy hiểm khôn lường.
Dù bình thường hay cãi cha nương, nhưng lần này Nhị Mao lại rất nghe lời, chỉ dắt theo bọn nhỏ chơi ở chỗ nước cạn.
Ngụy Bình vừa tới nơi đã thấy cháu ngoại đang lom khom nghịch cát cùng một đám trẻ con, hiếm hoi lắm mới có cảnh ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT