“Nhị Mao, ta với hắn quen biết, ta đi xem hắn thế nào.”
Ngọc Trúc rút tay khỏi Nhị Mao, lon ton chạy đến chỗ Đào Bảo Nhi, cúi xuống hỏi:
“Đào Bảo Nhi, sao ngươi khóc?”
Nghe giọng quen, Đào Bảo Nhi lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn.
“Là… ngươi à.”
“Ngươi còn nhớ ta nha. Thế thì một mình ngồi khóc ở đây làm gì?”
“Ô… ô…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play