"Đại tỷ… ta không phải hồ đồ đâu. Tỷ thử soi gương nước mà xem, lớp phấn kia thật như mặt quỷ. Tối nay, khi tân lang vén khăn voan, không khéo bị dọa nhảy dựng mất!"
Ngày thành thân là chuyện trọng đại cả đời, sao có thể để tỷ tỷ điểm trang khó coi như vậy mà vào động phòng. Nói rồi, Ngọc Trúc liền cầm khăn thấm nước đưa tới.
Ngọc Dung cúi đầu soi xuống mặt nước, quả nhiên giật mình. Trước kia từng thấy người khác xuất giá, dung nhan tuy đậm nhưng cũng không đến nỗi kỳ quái. Không ngờ đến phiên mình lại trở nên xấu xí thế này. Nàng vội vàng cầm khăn chùi sạch phấn son trên mặt. Dù sao Ngụy Bình cũng chưa từng thấy nàng trang điểm, cứ mặt mộc mà gả cũng chẳng sao.
Ngọc Trúc không nỡ để tỷ tỷ xấu xí đi ra, nhưng để tố diện (mặt mộc) thì cũng không ổn. Nàng tuy không phải bậc thầy hóa trang, song ngày thường vẫn tự điểm nhẹ, thủ pháp chắc chắn hơn hỉ bà kia nhiều.
"Đại tỷ, tỷ ngồi xuống, nhắm mắt lại cho muội."
Ngọc Dung ngoan ngoãn nghe lời, đoán tiểu muội muốn giúp mình trang điểm. Trong lòng tuy có chút nghi hoặc, nhưng nghĩ canh giờ còn sớm, nếu không vừa ý thì lau đi rồi phủ khăn voan cũng chẳng sao.
Nàng khép mắt, chỉ cảm thấy tiểu muội nhẹ nhàng thoa thứ gì mát lạnh lên mặt, mùi phấn hương thoang thoảng. Ngọc Dung không hiểu muội đang bày trò gì, nhưng vẫn để mặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play