“Nương, nữ nhi biết lời này nói ra có chút không phải, song nương hãy ngẫm lại, tiểu đệ cũng đã đến tuổi. Nếu nàng thật lòng cùng tiểu đệ, cớ sao kéo dài lâu như vậy chưa quyết định?”
“Đủ rồi! Không cần nói nữa. Nếu chẳng phải ngươi là nữ nhi của ta, chỉ sợ đã sớm bị đánh ra khỏi cửa. Dung nha đầu cùng Bình nhi đã định thân, từ nay chính là người Ngụy gia ta, là tức phụ của đệ ngươi. Ngươi chớ nghĩ tới những chuyện không đâu, an tâm dưỡng thai, hảo hảo chăm sóc hài tử mới là chính sự.”
Ngụy Xuân: “...”
Kỳ thực, lẽ ra nàng nên sớm đoán được, tính khí nương vốn là như thế. Đến nương còn chẳng thể khuyên thông, huống chi là tiểu đệ thẳng thắn kia?
Ngụy Xuân chỉ biết thở dài, đem mọi lời nuốt trở vào. Cơm nước xong liền ngồi xe bò trở về Thượng Dương thôn. Không rõ là vì tâm tình uất ức, hay vì đường đi xóc nảy, mà vừa về đến nhà nàng liền cáo bệnh, nằm mãi trên giường chẳng bước ra cửa.
Ba ngày sau, trên hải đảo xoài đã chín rộ một đợt.
Ngọc Trúc sớm đã cho người báo tin tới Tần đại nhân, mời ngài mang phu nhân lên đảo hái xoài. Tần đại nhân vốn người thủ tín, nếu không có việc gì bất ngờ, ắt hẳn sẽ đến. Bởi vậy hai ngày nay trên đảo vô cùng bận rộn: bãi cỏ được dọn sạch sẽ, nhà cửa đều quét tước lại, ngay cả tiểu lộ ven hồ trong rừng trúc cũng được tu sửa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play