Trên đảo, cây giống không nhiều. Hồi trước gieo hạt vải xuống thì chỉ nửa số sống sót, còn lại mới chỉ là đám cây con. Vì vậy, Ngọc Trúc tính đợi chúng lớn thêm chút nữa mới bán, còn trước mắt thì đào mấy cây con đã trưởng thành trong rừng đem về.
Những giống như vải, xoài, sầu riêng… chỉ cần gieo hạt là có thể nảy mầm thành cây. Ngọc Trúc tin rằng chỉ cần thêm vài năm, vườn nhỏ của nàng sẽ đầy cây trái.
Nhị Mao vốn tưởng lên đảo sẽ được nghỉ ngơi, ai ngờ sáng hôm sau đã bị lôi vào rừng để… đào cây giống.
Ngọc Trúc dặn dò:
– Không được dùng cuốc, phải dùng xẻng nhỏ mà đào theo vòng tròn, để cây bật cả rễ lẫn đất mới sống được.
Mỗi cây nhỏ đào xong đều cho vào chậu đất mang về. Nàng dự định để Đại tỷ đem bán, còn bản thân giữ lại vài cây đem trồng trong sân. Ngoài ra còn cho Đào thẩm và nhà thôn trưởng ít giống, sang năm có nhiều thì chia cho cả thôn. Như vậy sau này cả làng đều có hoa quả ăn mà chẳng tốn tiền.
Hai người đào từ sáng đến trưa, được chừng hai mươi cây. Vải được sáu cây, dễ bán nhất, còn xoài, dừa và mít thì chưa chắc đã có người mua, nên nàng giữ lại một ít để trồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT