“Ách... cảm ơn, tóm lại, tôi sẽ báo đáp anh.” Lam Y cảm thấy mặt hơi nóng bừng.
“Báo đáp, không cần,” Văn Viễn đột nhiên duỗi tay, đưa tiểu giống cái vòng quanh ngực, cằm chống lên tóc mềm mại đen nhánh, nói: “Nếu có thể, tôi hy vọng trong sinh hoạt tương lai của em sẽ luôn có tôi tồn tại.”
“...” Lam Y trộm giấu một bàn tay, đặt lên tim mình, cảm giác như tim đập nhanh. Loại cảm giác này, chẳng lẽ... là thẹn? Trong đầu cậu như tạm dừng hoạt động.
Gió thổi đầy đất, cỏ lay động, trong hoa viên, hai người ôm lấy nhau, cảm nhận được hơi ấm từ đối phương…
Tác giả có lời muốn nói: Hy vọng các bảo bối có thể nhắn lại cho tui, mọi người nhắn lại là động lực để tui viết văn. Nếu có kiến nghị gì cũng cứ đề ra, bản nhân không kỵ!!! (≧▽≦)/
☆ Bị trói
Sáng sớm, không cho Lam Y ăn cơm đầy đủ, cậu cúi đầu, một hơi uống hết sữa bò trước mặt. Cậu không thích sữa bò, nhưng uống nhiều lại khiến cơ thể cảm thấy mạnh mẽ hơn, như kiểu những lời lừa trẻ con 800 năm trước cũng không tin, nhưng giờ uống lại thấy ổn, chỉ cần ra ngoài một chút, phơi nắng, cơ thể sẽ khỏe hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT