Cấm Hoạt Động (1)
[Lừa đảo nhiều ắt gặp báo ứng, thói gian manh đã thành máu]
.
“Bé lừa đảo, em phải chịu trừng phạt!”
Giọng nói vang lên trong cơn mơ khiến Ôn Điềm co rúm người lại vì sợ hãi.
Hàng mi dày khẽ run run lên như cánh bướm.
Ánh tím kỳ lạ xuyên qua mí mắt, cuối cùng cũng tan biến.
“Ưm…”
Khó chịu quá.
Đột nhiên một giọng nam trầm khàn đầy ám ảnh biến mất.
Thay vào đó là âm thanh cơ học méo mó lạnh lùng tựa như chiếc điện thoại công cộng đổ nát trong phim, cứ như tiếng ong vo ve, đứt quãng.
[Đang chọn ngẫu nhiên phó bản cho người chơi…]
[Tải thành công.]
[Giới thiệu phó bản:]
[STAR là nhóm nhạc nam hot nhất hiện nay, fandom lục đục nội bộ chia bè kéo cánh, chê nhau te tua, nhưng ẩn sâu bên trong lại toàn là “kịch bản tình yêu”.]
[Nào là né tránh paparazzi, kẻ địch ngầm dò xét, thậm chí giữa concert còn bị khui tin hẹn hò..]
[VI PHẠM ĐẠO ĐỨC IDOL!!! CẤM HOẠT ĐỘNG!!!]
Âm thanh chói tai xé toang không gian yên tĩnh.
[Đã chọn xong phó bản, đang cài đặt hệ thống 101 cho người chơi.]
[Hệ thống 101 kích hoạt — (Cấm Hoạt Động) - Người chơi: Ôn Điềm.]
[Livestream phó bản đã bắt đầu.]
[Nhiệm vụ: Tìm ra cặp đôi trong nhóm và buộc họ chia tay.]
Ôn Điềm bị tiếng ồn đánh thức, mở mắt một chút rồi lại nhắm tịt, đầu óc quay cuồng như muốn trở về với giấc ngủ.
Lại mơ nữa à? Em lật người định ngủ tiếp.
Nhưng giọng nói vui vẻ phá tan ảo tưởng của em:
101: [Chào cục cưng! Tôi là hệ thống hỗ trợ em vượt qua phó bản.]
"..."
Phó bản?
Cái quái gì vậy?
Ôn Điềm khó nhọc mở mắt, vươn vai rồi từ từ ngồi dậy, chiếc áo thun trắng rộng thùng thình bao trọn thân hình cân đối xinh đẹp của em.
Vì trở mình nhiều lúc ngủ, nên đã làm cho vạt áo cuộn lên, lộ ra phần eo trắng nõn mảnh mai.
Trông thì ít thịt, nhưng lại đẹp đến kỳ lạ.
Mùi thuốc sát trùng xộc thẳng vào mũi.
Em ngơ ngác nhìn xung quanh, mình đang nằm trên giường bệnh di động trong xe cứu thương?
Phòng ngủ thơm tho của em đâu rồi? Sao lại thành xe cấp cứu rồi?
Ôn Điềm ấm ức nghĩ, phòng ngủ của em là kết tinh của biết bao lần dụ dỗ các anh trai, gom được biết bao quà tặng trên livestream để tân trang theo sở thích của mình.
[Cục cưng...] 101 thấy em nhìn quanh với vẻ mặt u buồn như sắp bật khóc.
Đột nhiên, một loạt bình luận lạ hiện ra trước mắt:
[A a a em bé đáng yêu quá điiiii!]
[Ngẫu nhiên gặp được streamer ngoan xinh yêu thế này, để anh hun một cái!]
[Trông ngon quá, nhìn thôi đã muốn...]
“Gì vậy?” Ôn Điềm thắc mắc nhìn mấy dòng bình luận bất ngờ xuất hiện.
101 vội giải thích: [Đây là livestream đi kèm phó bản. Em cần tương tác với fan để kiếm điểm.]
[Dùng để đổi manh mối.]
“Ò” Ôn Điềm nhìn bình luận, vẫn mơ hồ chưa hiểu lắm, lại hỏi tiếp: “Còn cậu để làm gì vậy?”
[Là hệ thống riêng của em.] 101 đáp.
[Hỗ trợ cho em vượt khỏi phó bản.]
“Vậy tôi là…”
[Gương mặt đại diện đẹp nhất STAR - Ôn Điềm.]
Rồi hệ thống bổ sung:
[Theo kịch bản, em vào vai pháo hôi bị nghi ngờ yêu đương với đồng đội trong nhóm.]
“?” Em trợn tròn mắt: “Vậy tôi chết sớm lắm hả?”
[Đương nhiên.] Giọng 101 lạnh lùng, bỉnh thản.
[Pháo hôi, như tên gọi đấy, là nhân vật thế mạng cho nhân vật chính, thường kết thúc rất thảm, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì không rời khỏi phó bản được, mà không rời khỏi phó bản được thì sẽ bị xoá sổ.]
Giọng nói hệ thống tuy là âm thanh máy móc nhưng lại như gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu Ôn Điềm.
Ôn Điềm sững sờ, ánh mắt hoang mang như không thể tin được chuyện mình bị ném vào phó bản làm pháo hôi là thật, ngón chân hồng hào co quắp trên ga giường.
“Tôi muốn về nhà~” giọng em run run kéo dài.
101 bắt chước giọng điệu:
[Xin lỗi nhé cục cưng, không được đâu~]
Còn bắt chước cả cách kéo đuôi câu người của em.
“...”
Huhuhu. Em thề là sẽ không lừa tình ai nữa đâu.
101 an ủi:
[Tiểu Điềm, cố gắng hoàn thành...]
Nhưng đúng lúc đó một giọng nam ngông cuồng vang lên trong xe cấp cứu:
"Ôn Điềm, tỉnh chưa hả?"
Làm giật cả mình, Ôn Điềm chui ngay vào trong chăn rồi chùm kín mít, dường như tin rằng phòng thủ vật lý sẽ chống được tấn công tinh thần.
Ngu Phần, hắn tóc đỏ như lửa, vừa bước vào đã nhìn thấy bộ dạng của Ôn Điềm rụt rè như thể kỹ nữ thấy khách, môi nhỏ hồng hồng run lên, trông sợ hãi đến đáng thương.
“Vô dụng!” Ngu Phần không khách khí quát: “Tỉnh rồi thì dậy thay đồ đi quay ngay! Cả đoàn đang đợi cậu! Nếu mà ngất lần nữa…”
Giọng điệu đe dọa: "Thì cậu chết chắc!"
Ôn Điềm càng hoảng hơn.
Sao ai cũng muốn mạng em hết vậy!
Toàn là người xấu!
Ngu Phần thấy đôi mắt đỏ hoe như đang phủ sương của em, cảm giác như hắn đã doạ em quá đà rồi vậy, giọng nói bất giác dịu xuống:
“Nhanh lên. Làm cái gì cũng chậm chạp.”
"Tôi không phải fan kiểu mẹ hiền, không chiều cậu nổi đâu.”
Nói xong câu, hắn đóng sầm cửa xe, Ôn Điềm chu chu môi, hỏi 101:
“Hắn là ai thế?”
[Rapper Ngu Phần của nhóm STAR.]
“Hung dữ quá à." Em phàn nàn: “Kiểu người như vậy chắc chắn không có người yêu đâu, ai mà chịu nổi.”
101: …..Phải rồi, hung dữ thì không có vợ.
101 không nói hết suy nghĩ của nó, vừa quay lại đã thấy Ôn Điềm vì muốn xác nhận mình thật sự đang ở trong phó bản…
“Hự!” Em tự tay nhéo mạnh vào cánh tay mình.
“Á… đau.” Có chút đau, vậy không phải mơ rồi.
Làn da em vốn đã nhạy cảm, vết bóp để lại một vệt hồng phớt trên cánh tay. Em phụng phịu lẩm bẩm: “Đau quá à…”
101 nhìn em tự làm đau chính mình, chẳng biết nói gì hơn.
Cơn đau làm cho Ôn Điềm nhớ lại ký ức trước khi vào phó bản. Không lẽ là do lời nguyền đó?
Em nhớ lại…
“Điềm Điềm, cậu lại đi lừa người ta rồi.”
Tần Niệm vừa là bạn thân, vừa là quản trị viên cấp cao nhất trong livestream game của em, cô vừa xem xong một màn livestream đầy mê người của em.
Giọng cô không hề có ý trách móc, chỉ đơn giản là nhận xét.
“Hôm nay hình như là 'Dã Vương' thứ 101 rồi đó.” Tần Niệm lấy điện thoại ra ghi chú lại vào mục ghi nhớ.
“Ừm.” Ôn Điềm mềm mại đáp lại.
Tần Niệm mở lại đoạn livestream, định cắt phần em chiều theo yêu cầu fan mà dụ dỗ "Dã Vương" rồi sau đó "đá" người ta để làm tư liệu cho kênh.
Cô nhìn thấy Ôn Điềm mấp máy cánh môi ngọt ngào là khiến người ta mê như điếu đổ. Chỉ cần đọc theo bình luận của fan, bảo với Dã Vương là “Anh ơi, em muốn ăn lẩu~” đã lập tức nhận được 500 tệ.
Dã Vương còn sợ em ăn không đủ, liên tục hỏi: “Em có cần thêm không?”
Ôn Điềm ngoan ngoãn đọc theo bình luận fan: “Không cần đâu ạ, em ăn ít lắm~ ăn nữa sợ phình bụng ra mất.”
Kết quả là Dã Vương còn chuyển thêm 1314 tệ (ý nghĩa: “cả đời bên nhau”),
kèm lời nhắn: “Vậy khi bụng em phình lên thì cho anh xem nhé?”
Tần Niệm cắt đoạn này đăng lên đã ngay lập tức nhận hàng ngàn like.
Bình luận sôi nổi, mọi người bàn tán về chiến tích mới của Ôn Điềm.
Ôn Điềm là streamer game nổi tiếng với khả năng “dụ trai”, kỹ năng lừa tình tự nhiên như không, được mệnh danh là “Sát thủ Dã Vương”. Chỉ cần em ra tay thì không có Dã Vương nào không động lòng.
Tần Niệm nhìn số quà tặng sau livestream, lần này con số thật kinh ngạc.
“Tiền đi du lịch có rồi nè!” Cô nói với Ôn Điềm, nhưng chỉ thấy em ngây người như đang mơ màng, liền kéo em cùng thu dọn hành lý.
Dù là vài ngày sau mới đi nhưng theo kinh nghiệm lần trước, Ôn Điềm vụng về, hay quên đồ.
Em ngoan ngoãn đến giúp sắp xếp.
Đến tối, em lại mở livestream, tìm Dã Vương mới, đăng nhập tài khoản fan để leo rank, tạo hiệu ứng giải trí.
Sau khi stream rất khuya Tần Niệm vừa đặt đồ ăn xong thì thấy trong livestream của Ôn Điềm xuất hiện một "đại ca" nào đó, gửi hàng loạt sticker trái tim do nền tảng thiết kế riêng:
Là quản trị viên, Tần Niệm giúp em mở ra rồi cả hai cùng đọc:
[Bé ơi.]
[Sao bé lại chơi với người khác?]
[Bé là streamer à? Clip của bé dễ thương quá.]
[Anh khó chịu lắm, ghen tị với người đó quá đi. Sao bé lại dùng giọng ngọt thế nói chuyện với hắn?]
Ôn Điềm liếc nhìn, chỉ thấy đúng là đồ điên!
Liền bảo Tần Niệm kick người đó ra khỏi phòng.
Nhưng ngay lúc đó một sticker trái tim mới xuất hiện, kèm lời nguyền đáng sợ:
“Đêm nay ngủ cẩn thận đấy.”
“Hừ!” Ôn Điềm bĩu môi, mặt đầy vẻ không tin.
Cái gì chứ, em học ngành vật lý ở đại học, dù một năm thi trượt vô số môn nhưng trong lòng luôn giữ vững chủ nghĩa duy vật!
Tắt livestream, hai người cùng ăn đồ mang về, Tần Niệm sang phòng bên cạnh tắm.
Ôn Điềm nằm trên giường xem anime yêu thích, rồi thiếp đi, tiếng thở nhẹ như mèo kêu.
Em không thấy ánh sáng tím lọt qua cửa sổ.
.
Hồi tưởng xong, biểu cảm Ôn Điềm thay đổi nhanh như lật sách, vừa ấm ức vừa đáng thương.
Bình luận tưởng em buồn vì Ngu Phần, liền xông lên bênh vực:
[Thằng kia to tiếng làm vợ tôi sợ rồi kìa!]
[Đàn ông gì mà hung dữ quá đi, bé cưng mặt buồn thiu, xót quá!]
[Bé ơi đừng sợ, anh bảo vệ em!]
[Tim đau quá đi, lập tức ném điểm!]
[Bé ơi, em đang chơi phó bản gì thế? Cấm hoạt động sao?]
Ôn Điềm thấy fan an ủi, cảm thấy họ rất tốt bụng.
Rồi trả lời câu hỏi về phó bản: “Ừm.”
Câu trả lời ngắn gọn như ném đá xuống hồ:
[Tuyệt, được xem bé biểu diễn trên sân khấu rồi!]
[Có mặc trang phục biểu diễn xinh xinh không? Háo hức quá đi!]
[Mấy người quá đáng lắm rồi!!! Em có mặc áo dây không? Muốn xem bản đầy đủ của xương quai xanh!]
Dù đã livestream nhiều và thấy vô số bình luận “mặn” nhưng gặp loại bàn về “đồ nữ giới” vẫn khiến Ôn Điềm không kìm được sự ngượng ngùng.
Em kết luận:
Fan ở đây giống với fan ở thế giới cũ của em quá.
Đều thích nói mấy thứ này…
“Không mặc đâu.” Giọng em nhỏ như muỗi vo ve.
Ôn Điềm vốn chiều fan, nên…
“Nhưng bây giờ có thể xem bản đầy đủ nè.”
Em kéo cổ áo tròn tròn xuống, làn da trắng nõn cộng thêm xương quai xanh thẳng tắp, biểu cảm e thẹn càng khiến vùng da lộ ra càng thêm quyến rũ.
Nghệ thuật “dương tạ thu tàng” đạt đến đỉnh cao.
[Bé ơi, cho anh sờ sờ ở xa nào~]
[Bé ơi, bé là định mệnh của anh! Hôm qua thầy bói nói mai anh gặp bé mà anh không tin, giờ bé không nhận anh rồi… Địa chỉ của anh là…]
[Bé là người đâu thế? Cướp trái tim anh mất rồi!]
Đúng lúc đó giọng nói quen thuộc vang lên, cánh cửa xe cứu thương mở ra không chút nương tay.
“Sao cậu chậm chạp thế?!” Ngu Phần giận dữ quát.
Giọng điệu có vẻ còn nghiêm khắc hơn ban nãy.
Ôn Điềm ngước nhìn theo tiếng phát ra, đơ người ra nhưng tay vẫn giữ nguyên tư thế kéo cổ áo.
Vị trí cổ áo…
Xương quai xanh mỏng manh đầy mê hoặc…
Ngu Phần vốn đang tức giận vì em mãi không chịu ra khỏi xe, nhưng khi ánh mắt hắn lướt qua cổ áo Ôn Điềm…
Chỉ thấy hắn nuốt một ngụm nước bọt rồi không nói gì.
Ôn Điềm đang làm gì vậy?
Nhưng…
Ôn Điềm nhìn hắn, mắt tròn xoe, chậm rãi tìm cớ: “Tôi…”
Bình luận lại sôi động vì Ngu Phần:
[Lại là thằng này! Lúc nào cũng quát bé con nhà tôi!]
[Nhìn chằm chằm xương quai xanh của bé con làm gì? Cái đó là của bọn tôi!]
[Muốn xuyên màn hình đánh thằng này quá đi, dù nó có là NPC đi nữa!]
“Ừ.” Ngu Phần nhướng mày cắt lời, “Không cần giải thích, nhanh lên là được.”
Ôn Điềm gật đầu, thầm thở phào. Ngu Phần từ từ đóng cửa, nhưng không quên nói thêm:
“Ôn Điềm, lần sau đừng tự sờ xương quai xanh nữa.”
“...Dù cho nó có đẹp thật.”
Ôn Điềm đơ người, trong lòng hỏi 101:
Hắn nói cái gì thế?
101: [Khen em đó.]
Ôn Điềm: Đáng sợ quá đi.
Ôn Điềm: Sau này chúng ta phải sống chung với hắn hả?
101 giọng cơ học ngập ngừng: [Cưng ơi, đúng rồi đó.]
[Đừng lo, em có thể lợi dụng hắn để lấy manh mối mà.]
Cửa xe đóng lại, Ôn Điềm ngồi ủ rũ trên chiếc giường nhỏ.
Em chu môi nói với hệ thống: “Nhưng tôi không thích hắn.”
101 im lặng một lúc: [Không cần thích, chỉ cần lợi dụng. Cưng không phải đồ lừa tình giỏi nhất sao?]
Ôn Điềm: “…”
Em…
Cải tạo rồi.
101: [Tệ quá, cưng cố gắng khôi phục lại đi, phó bản cần kỹ năng 'lừa tình' của em đó.]
“Đi quay bây giờ luôn ạ?” Ôn Điềm tự nhủ.
101 kiên trì hỏi: [Cưng không muốn thử sao?]
Ôn Điềm đứng dậy chuẩn bị ra ngoài, đáp: “Không thử.”
“Tôi không muốn lừa người nữa.” Em nói, “Chính vì lừa người nên mới vào đây.”
Giọng em nghẹn ngào như sắp khóc.