Editor: Baby 💛

_________

Sau khi xem xong ứng dụng truyện tranh trên điện thoại, Diệp Tranh thoát ra, thì phát hiện trên màn hình còn có thêm một biểu tượng mới ——

Diễn đàn.

Đây lại là một từ hoàn toàn mới mẻ đối với cô.

Theo như giới thiệu của hệ thống, ở thế giới thực có một thứ gọi là mạng internet, nó có thể tập hợp mọi người trên toàn thế giới lại trên cùng một “tấm lưới”. Thông qua điện thoại, máy tính cùng các sản phẩm điện tử khác, mọi người có thể trò chuyện với cả thế giới.

Diệp Tranh cảm thấy chuyện này thật khó tin. Trong thế giới của cô, máy tính chỉ có Viện Khoa Học Hoàng gia mới sở hữu, người thường thậm chí còn chẳng biết đến sự tồn tại của thứ đó. Còn điện thoại thì chỉ có thể dùng để liên lạc, lại còn bị hạn chế rất nhiều chức năng.

Vì vậy, mang theo sự hiếu kỳ, cô bèn ấn vào ứng dụng 【Diễn đàn】 trong điện thoại.

Đập vào mắt cô là một hàng dài những dòng chữ nằm ngang, có cái phía sau ghi “new”, có cái lại ghi “hot”.

“New, hot… đây là những văn tự đã bị phế bỏ.”

Trong đế quốc, người ta dùng A–Z để biểu thị thứ tự, nhưng những văn tự tạo thành từ chữ cái thì đã bị khai trừ từ lâu, gần như chẳng còn ai sử dụng nữa.

Ngôn ngữ thông dụng của Đế quốc Thánh Tắc lại hoàn toàn giống với chữ viết mà ứng dụng truyện tranh và diễn đàn đang sử dụng.

Hiện tại cô lại tiếp xúc thêm với một hệ thống chữ khác của thế giới thực.

Điều đó có nghĩa là, ở thế giới thực không chỉ tồn tại một nền văn minh phổ biến, mà là hai, ba hay thậm chí nhiều hơn nữa?

Giọng hệ thống vang lên:

【new nghĩa là “mới nhất”, hot nghĩa là “nổi bật/được quan tâm nhất”. Diễn đàn này chính là diễn đàn độc giả của Vương giả Quỷ Vực, cô có thể thông qua phản hồi của độc giả trong diễn đàn để hiểu được danh tiếng của bản thân.】

【Hiện tại bài viết hot nhất đang thảo luận về cô đó, mau vào xem thử đi!】

Diệp Tranh thuận tay nhấp vào dòng đầu tiên có gắn nhãn “hot”.

【Phân tích! Những nhân vật thần bí chưa từng xuất hiện rốt cuộc có lai lịch ra sao?】

Bước vào bài viết, một màn chữ nghĩa nhộn nhịp tràn ngập tầm mắt cô.

Chỉ lướt sơ qua, Diệp Tranh đã thấy không ít cái tên quen thuộc — Hoàng tử, Công chúa Đế quốc, Quốc vương, Giáo hoàng, Thủ lĩnh Hiệp hội Dị năng giả…
Những nhân vật vốn được coi là cấm kỵ trong thế giới của cô, nay lại đang được độc giả ở thế giới thực bàn luận sôi nổi.

Thế nhưng cô không vội kéo xuống đọc tiếp.

Ánh mắt Diệp Tranh dừng lại ở một góc màn hình:

2024-05-13 09:11:28 – Cẩm Hải.

Đây hẳn là thời gian thực tế, và có lẽ… cả địa điểm?

Cô gái khẽ rũ hàng mi, lặng lẽ suy ngẫm.

【Xem thử tầng 57 đi, có người nhắc đến cô đó!】

Hệ thống hăng hái nhắc nhở.

Diệp Tranh kéo màn hình xuống, nhanh chóng thấy có người đang nói về mình.

【57L: Không ai phân tích người bí ẩn vừa cứu nhóm nhân vật chính sao? Tôi cảm thấy thân phận của người này không hề nhỏ.】

【58L: Tôi đoán chính là Giáo hoàng thôi. Giáo đình và Hoàng thất vốn đối lập, mà nhóm chính gần đây liên tục khiến Hoàng gia bẽ mặt, cho nên Giáo hoàng mới âm thầm phái người giúp.】

【59L: Nhưng tôi thấy Giáo đình đối với hạ thành cũng giả dối lắm, suốt ngày chỉ cử một Thánh nữ xuống làm màu. Tuy có cứu nhóm chính, thái độ đối với bọn họ vẫn rất tệ.】

【60L: Nhắc mới nhớ, chẳng lẽ người cứu nhóm chính lại chính là Thánh nữ của Giáo đình?】

【61L: Không giống đâu. Nghe đồn Thánh nữ là người cực kỳ thân thiện với hạ thành, cho dù có làm màu thì cũng phải giả vờ tiếp đãi nhóm chính đàng hoàng.】

【62L: Tôi thấy là người của đội Học viện Thần học thì đúng hơn. Tiếp theo, bọn Phó Tây  rất có khả năng sẽ chạm trán với đội này!】

【63L: Nghe hợp lý đó. Có lẽ cũng là thí sinh tham gia trận chiến học viện, tôi cược một vé cho một vị Thánh kỵ sĩ vừa chính vừa tà, cực kỳ đẹp trai!】

“Thật thú vị, mọi người đã loại trừ hoàn toàn đáp án đúng rồi.”

Diệp Tranh chống cằm, hứng thú lật xem từng dòng.

“Ta tuy đúng là bình phong của Giáo đình, nhưng những việc đã làm đều là thật tâm. Nghe mọi người nói vậy, quả thực hơi chạnh lòng.”

Cô cũng nhìn ra được, trong truyện tranh, Hoàng thất và Giáo đình đều không phải thế lực chính diện, nhưng điều đó không cản độc giả yêu thích, ngưỡng mộ những cường giả trong hai phe này.

Còn cô— dù mỗi ngày đều làm việc thiện, cứu giúp người nghèo hạ thành, cũng chẳng ai mảy may xúc động.

“Ta biết mình có 3 điểm hành động — ơ, biến thành 5 rồi?”

【Bởi vì độ nổi tiếng của cô đang tăng lên, ngày càng nhiều độc giả bàn luận và trông chờ sự xuất hiện của cô đấy.】

Trong mắt cô thoáng hiện ý cười:

“Vậy tức là, lần sau ta xuất hiện nhất định phải xứng đáng với kỳ vọng này, bằng không độ nổi tiếng sẽ giảm xuống.”

【Hiện tại giá trị nổi tiếng là 500. Nếu lần sau xuất hiện lại tụt giảm, điểm hành động của cô sẽ bị trừ.】

“Thật là keo kiệt.”

“Nếu vậy, ta phải suy nghĩ kỹ, nên dùng 5 điểm hành động này như thế nào mới được.”

Diệp Tranh ngồi trước bàn trang điểm, đầu ngón tay khẽ chạm vào khuôn mặt xinh đẹp phản chiếu trong gương.

Cô vốn không cần tẩy trang, bởi tác giả đã thiết lập cho cô nét đẹp thuần khiết bẩm sinh, không cần phấn son vẫn tỏa sáng rạng ngời.

Đến cả Hoàng thái tử khắc nghiệt nhất cũng không thể phủ nhận nhan sắc của cô.

Nhưng Diệp Tranh chưa từng cho rằng đây là sự ưu ái của tác giả.

Đơn giản là tác giả quá cưng chiều nam chính, nên người bạn đời bên cạnh hắn tất nhiên phải là một mỹ nhân tuyệt sắc hàng đầu.

Không cần trau chuốt nhan sắc, Diệp Tranh hiếm khi trang điểm, song thời gian cô bỏ ra cho vẻ ngoài cũng chẳng ít.

Cô vuốt ve mái tóc đen dài, dày và nặng. Chẳng mấy chốc, các thị nữ sẽ vào giúp cô gội, chải và dưỡng tóc, ít nhất ngốn đến ba giờ mỗi ngày.

Động tác chợt khựng lại, Diệp Tranh mở ngăn tủ dưới bàn trang điểm, lấy ra một chiếc kéo.

Một tay nắm lấy mái tóc óng ả, một tay giơ kéo lên, khóe môi cô dần dần cong thành nụ cười.

Trong gương, cô gái đã gỡ bỏ nụ cười công thức, cả ánh mắt cũng ngập tràn niềm vui và háo hức, như thể cuối cùng cũng có thể vứt bỏ gánh nặng phiền toái nhất.

“Mái tóc này thực sự cản trở hành động của ta. Nếu không có nó, có lẽ ta đã là Dị năng giả cấp 5 rồi đó.”

“Dùng 5 điểm hành động, ta muốn cắt tóc.”

Mái tóc dài đến tận mắt cá vốn là một phần thiết lập trong truyện tranh. Chỉ cần cô trả giá bằng điểm hành động thì có thể thay đổi tình tiết này.

Từ nhỏ đến lớn, bị ép mang mái tóc nặng nề và bất tiện như thế, cô còn có thể giữ được vẻ ngoài dịu dàng hiền lành, thật sự đã là nể mặt thế giới này lắm rồi.

【Dừng tay! Đó là thiết lập cơ bản của cô đó trời ơi!】

【Trong truyện tranh, mỹ nhân càng nhiều tóc càng đẹp. Nếu cô mất đi mái tóc này, còn lấy gì để kiếm độ nổi tiếng đây?】

Hệ thống vội vàng gào lên.

Diệp Tranh làm như không nghe thấy, lạnh lùng đưa kéo cắt xuống mái tóc đã chăm sóc kỹ lưỡng ——

Thế nhưng không một sợi tóc nào rơi xuống.

Không cam lòng, cô tiếp tục dùng kéo đâm vào.

【Cảnh báo! Cảnh báo!】

Một loạt chữ đỏ nhấp nháy tràn ngập tầm nhìn, che lấp gương mặt méo mó, căng thẳng trong gương.

【Thiết lập nhân vật cơ bản sụp đổ! Khởi động kiểm tra ý thức nhân vật… Kích hoạt chương trình xóa bỏ ý thức ——】

Đau đớn dữ dội khiến đôi mắt cô đỏ ngầu, não bộ như bị xé nát. Bàn tay mất hết sức lực, kéo rơi xuống đất, cả người cô đổ gục trên bàn, ôm đầu run rẩy.

Âm thanh ong ong tràn vào ý thức, rất lâu sau, cô mới lại nghe thấy giọng máy móc quen thuộc, từ từ ngẩng gương mặt ướt đẫm lên.

【Đã bảo đó là thiết lập cơ bản rồi, thay đổi quá nhiều rất dễ xảy ra sự cố đó thấy chưa!】

【Tôi đến để giúp côcải thiện nhân vật, chứ không phải để cô hoàn toàn OOC. Nếu lệch khỏi thiết lập quá nhiều, quy tắc vận hành của thế giới truyện tranh sẽ lập tức xóa bỏ cô!】

【Lần này tôi đã cố đè xuống, bằng không, một khi chương trình xóa bỏ ý thức được kích hoạt, cô sẽ hoàn toàn mất đi bản thân, biến thành một con rối trống rỗng bị nhân vật trong truyện thao túng!】

Diệp Tranh thở gấp, hồi lâu sau mới thì thào:

“Ta chỉ muốn sau khi cắt tóc, hành động của mình có thể linh hoạt hơn một chút, chiến đấu mạnh hơn một chút, để không trở thành gánh nặng cho nhóm chính… Như vậy có lẽ sẽ được độc giả yêu thích hơn.”

“Dù sao, mọi người đang kỳ vọng ở ta mà.”

Giọng cô khẽ nhẹ, tựa như lông chim lướt qua mặt nước, gợn lên những vòng sóng mơ hồ.

Hệ thống vốn chuẩn bị sẵn tinh thần để tranh cãi với cô. Từ lúc xuất hiện, Diệp Tranh đã cho thấy tính cách bướng bỉnh, thích vạch lá tìm sâu, khiến nó đau đầu không dứt.

Thế nhưng vừa nghe cô nói mềm, bao lời trách mắng lập tức nghẹn lại.

Cuối cùng nó chỉ có thể cứng ngắc đổi giọng:

【Dù thế nào, định vị nhân vật của cô vốn không phải thiên về sức mạnh. Cho dù là nữ cường, thì cũng phải vừa mạnh vừa đẹp. Cô từng thấy nữ cường nào trong truyện tranh mà không đẹp chưa?】

【Thôi được, cô là nhân vật 2D nên chưa đọc nhiều truyện tranh, có thể bỏ qua.】

【Tóm lại, lần sau đừng hành động liều lĩnh như vậy nữa.】

Diệp Tranh rũ mắt, khẽ “ừm” một tiếng, trông rất ngoan ngoãn, hiền hòa.

Song trong lòng hệ thống vẫn thấy bất an. Nó luôn cảm thấy Diệp Tranh còn có mưu đồ khác. Sau một thời gian ngắn đồng hành, nó đã nhận ra rằng, từ trước khi nó xuất hiện, nữ chính này đã có những lệch lạc nhỏ trong thiết lập nhân vật.

Có lệch lạc cũng là bình thường. Truyện tranh thường phóng đại tính cách nhân vật, còn ngoài sân khấu truyện, họ vẫn sống như một con người bình thường. Con người vốn nhiều mặt, độc giả không biết hết cũng chẳng lạ gì.

Nếu nói về Diệp Tranh, cô quả thực vẫn phù hợp với miêu tả trong thẻ nhân vật: lương thiện (thật lòng cứu giúp hạ thành), nhạy cảm (hay bắt bẻ hệ thống), và thấu hiểu lòng người (luôn nhìn ra những điểm bất hợp lý).

Xem ra… cũng không có vấn đề lớn.

Hệ thống tự an ủi bản thân, đang định khuyên nhủ thêm mấy câu, thì trong phòng ngủ đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa dồn dập.

Diệp Tranh khẽ nhíu mày, đứng dậy bước ra mở cửa.

Trước mắt cô là một gương mặt trẻ tuổi có vài phần tương tự mình.

“Chị, chị vẫn chưa ngủ sao? Cho em vào một lát.”

Diệp Địch lập tức định chen vào, nhưng Diệp Tranh bình thản chắn ngang, không để cậu ta bước vào.

“Có chuyện gì mà giờ này còn đến tìm?”

Giọng điệu vẫn là kiểu dịu dàng của một người chị hiền.

“Chị, em… em muốn mời chị tham dự một buổi tiệc.”

“Tiệc của Học viện Hoàng gia, mừng kết thúc giai đoạn hai của Đại hội Dị năng toàn quốc. Chị cũng là học viên Học viện Hoàng gia mà, mọi người đã lâu không thấy chị, đều mong chị đến đấy.”

“Em đã nhận thiệp mời thay chị rồi đó.”

Diệp Địch tỏ ra lấy lòng, nhưng trong mắt lại lấp ló sự kiêu ngạo, hắn nhét tấm thiệp mời lộng lẫy vào tay Diệp Tranh.

Thân phận Diệp Tranh đặc biệt. Tuy cô đỗ vào Học viện Dị năng Hoàng gia, nhưng với thân phận Thánh nữ của Giáo đình nhưng phần lớn thời gian cô bận rộn với việc của Giáo đình, hiếm khi đến lớp.

Khóe mắt Diệp Tranh thoáng hiện ý chế giễu. Tất cả đều nhờ “công lao” của cha cô— kẻ tham lam muốn cả hai bên, vừa cần sự che chở của Giáo đình, vừa không dám phản bội Hoàng thất, kết quả đẩy cô vào vị trí vô cùng lúng túng.

“Thái tử còn mời cả đội hạ thành hèn mọn kia nữa, chắc chắn sẽ có trò hay để xem!”

Ánh mắt Diệp Địch sáng rực, nụ cười cũng chân thật hơn hẳn.

“Nhóm chính cũng đi sao?” – Diệp Tranh nghĩ thầm. Có lẽ cho dù cô từ chối, tình tiết cũng sẽ buộc cô phải đến đó.

Hoặc nói cách khác, việc Diệp Địch đến mời cô chính là sự sắp đặt của cốt truyện.

“Chị, vậy quyết định rồi nhé, cuối tuần này chúng ta cùng đi.”

Diệp Địch chẳng cho cô cơ hội từ chối, nói xong liền quay lưng bỏ đi. Nhưng ngay lúc ấy, hắn bỗng nghe thấy Diệp Tranh gọi giật lại:

“Diệp Địch.”

“Em mời chị đi, là do thái tử sắp đặt đúng không? Lần này Học viện Hoàng gia không chỉ bị đội Hạ Thành đè ép, thành tích cũng thua kém Thần học viện của Giáo đình.”

“Ta tồn tại chẳng khác nào đội Hạ Thành kia, chỉ là công cụ để thái tử sỉ nhục và trút giận mà thôi.”

Giọng cô gái bình tĩnh đến lạ.

Diệp Địch đứng trong hành lang tối, quay đầu lại, nụ cười có chút nghiến răng nghiến lợi.

“Chị là Thánh nữ đó, sao có thể tự đặt mình ngang hàng với đám tiện dân Hạ Thành chứ? Thái tử có tùy hứng đến đâu cũng không dám công khai đắc tội với Giáo đình đâu.”

Diệp Tranh khẽ cười.

“Em đừng tưởng rằng đưa chị làm quà nhân tình cho thái tử, thì hắn sẽ đồng ý cho em vào đội thi đấu nhé?”

Nụ cười của Diệp Địch hoàn toàn cứng đờ.

__________________

Tác giả có lời muốn nói:

Hệ thống: Không có vấn đề gì, mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát.

Editor cũng có lời muốn nói: 

Mỗi cái xưng hô cũng làm tui xoắn xít cả buổi trời sửa tới sửa lui để sao cho hợp với bối cảnh vừa dị năng vừa hoàng thất vừa khoa học kĩ thuật này. Nếu thấy xưng hô có gì đó sai sai đọc có kì kì nhớ báo liền để tui sửa nhen 💛

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play