Buổi trưa dừng lại nghỉ tạm, Từ lão gia hiếm khi cùng mọi người cảm thán, nói rằng khi còn nhỏ chạy nạn, đi suốt hai tháng trời cũng chưa từng thảm đến mức này.
Ngày đó không đến mức ăn thịt người, có chăng cũng chỉ là đổi con cho nhau mà ăn, hoặc trộm hài tử rồi giết để ăn, nào giống hiện giờ, bọn lưu dân hóa thành ác phỉ, trắng trợn đoạt hài tử giết thịt, chết giữa đường chẳng được toàn thây, còn bị chó hoang xé xác, chó ăn xong lại đến lượt người ăn chó.
Cả đoàn nghe xong đều xúc động trong lòng.
Trên đường đi, kẻ mắt đỏ ngầu, mặt mày hung dữ không ít, bởi vậy lộ trình càng thêm khó khăn, ban ngày cũng chẳng được ăn uống, chỉ cắn răng gắng gượng chờ đến đêm. Lúc này nghỉ ngơi, thật ra cũng chẳng nghỉ được bao nhiêu.
Đột nhiên, phía trước dưới một gốc cây vang lên tiếng ồn ào. Một nam nhân cầm dao chẻ củi, toan chém một tiểu cô nương chừng mười mấy tuổi, một phụ nhân nhào tới ngăn cản.
Tiểu cô nương khóc lóc gọi “Cha, đừng mà!”, phụ nhân cũng òa khóc cầu xin nam nhân buông tha cho con.
Nhưng nam nhân đã mất hết lý trí, một chân đá văng phụ nhân, trở tay chém xuống, tiểu cô nương lập tức ngã nhào, máu thịt văng tung tóe.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play