Ở bên Phương Hiệp Văn cả đời này, trừ việc hắn hơi nghiêm túc, có phần dính người, lại dễ ghen tuông, thì những mặt khác đều rất ổn. Cứ thế mà sống, ăn ngon ngủ kỹ, coi như kiếp này đã viên mãn rồi.

Lại một lần mở mắt ra, trước mặt là bóng tối dày đặc, cảm giác này sao mà quen thuộc. Trước mặt bỗng hiện lên một tia sáng, Hồ Loan Loan dốc sức hướng về phía ánh sáng ấy mà bơi tới. Cuối cùng, nàng thành công đưa đầu mình ra khỏi đó.

???

Đưa đầu... ra ngoài?!

Chưa kịp nghĩ nhiều, Hồ Loan Loan mới phát hiện ra bản thân đang ở dưới đáy nước. Nàng lật người bốn chân, vội vã bơi về phía trước, mãi đến khi trồi lên mặt nước và nhìn thấy bóng mình phản chiếu trong nước, cả người như sụp đổ.

Choáng váng đầu óc, tay chân rã rời, vừa mới gắng sức ngoi lên mặt nước liền lại bị trọng lực kéo chìm xuống. Trong đầu nàng chỉ hiện lên một hình ảnh: cái mai rùa màu xanh ngọc lục bảo.

Hồ Loan Loan... hóa thành một con rùa đen rồi?!!!

Nằm ủ ê dưới đáy hồ ba ngày, cuối cùng nàng cũng chấp nhận sự thật: mình đã không phải là người nữa, mà là một con yêu thú – một con rùa đen. Mà nếu đã thành yêu thú, lại không phải người phàm, thì thế giới này chắc chắn không phải hiện đại, tám phần là tu tiên giới hay tiên hiệp giới gì đó rồi.

Trong rừng san hô dưới đáy hồ, một con rùa đen ánh ngọc thở dài một tiếng: "Cái Pháp Lưu Ly Tháp gì đó, sao lại an bài cho ta vai rùa đen thế này? Không thể phối hợp chút bản thể mà ta vốn có sao? Rõ ràng là hồ ly! Là hồ ly đó!"

Tuy rằng đều bốn chân, nhưng một đứa ở đất bằng, một đứa dưới nước. Một loài có lông, một loài không có, khác biệt quá xa!

Lúc Hồ Loan Loan còn đang thở dài oán thán số phận, nàng lại không hề phát hiện: ngoài mảnh rừng san hô nàng đang nằm, toàn bộ đáy biển không hề có sinh vật nào khác, cũng chẳng có lấy một mảnh rong rêu. Phảng phất như cả biển rộng mênh mông này chỉ có mình nàng cùng rừng san hô kia.

Từ sau khi chấp nhận bản thân đã biến thành một con yêu thú không lông, Hồ Loan Loan liền cảm thấy cái mai trên lưng mình quá nặng, đè đến độ đầu cũng chẳng buồn ngẩng, chỉ muốn nằm yên như vậy, không nghĩ, không động, chờ đến lúc trời hoang đất lở cũng không sao.

Lại bò qua một quãng thời gian nữa, dù sao dưới đáy biển cũng chẳng phân biệt nổi ngày đêm cuối cùng nàng cõng cái mai to xác kia bơi lên mặt nước một lần nữa. Bơi nửa ngày vẫn chưa tới được bờ, Hồ Loan Loan thấy hơi mệt. Kỳ thật cũng không nhất thiết phải leo lên bờ phơi nắng, nằm dưới biển cũng ổn lắm, biết đâu còn trắng ra được tí, dù sao cái mai xanh lè này nhìn chán quá rồi.

Nhưng ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh trong, ánh nắng chói chang, chắc chắn rất dễ chịu... thôi cứ cố mà bơi lên bờ một chút, suốt ngày ngâm nước, chẳng lẽ không sợ bị trương à?

Trên bầu trời, Đông Phương Thanh Thương, kẻ vừa thoát khỏi Hạo Thiên tháp bay qua sông Nhược Thủy. Cách thật xa, hắn liền trông thấy một vật thể xanh lục không rõ đang từ từ bơi giữa dòng nước, một việc xưa nay chưa từng có.

Sông Nhược Thủy, nơi vạn vật không thể tồn tại, tiên pháp cũng không thể vận dụng, không có pháp lực nào có thể khống chế. Từ xưa đến nay, nơi này chẳng bao giờ có sinh vật dám bén mảng. Thế mà hiện giờ, một sinh vật màu xanh lại đang thong thả bơi trong sông?

Hắn khẽ nhíu mày. Chẳng lẽ Nhược Thủy đã mất đi uy lực?

Hắn đáp xuống ven bờ, cố ý áp sát. Khi tới gần, hắn mới cảm nhận được dòng Nhược Thủy kia vẫn giống như nghìn năm trước không thể tới gần, không thể vượt qua. Hắn liếc mắt nhìn con rùa đen kia, càng thêm chắc chắn, vật này nhất định có vấn đề.

Chờ đến khi Hồ Loan Loan chật vật bò được lên bờ, vừa định tìm tảng đá đẹp đẽ nào đó làm giường nghỉ ngơi một chút, thì thân thể đột nhiên bị người khác nhấc bổng lên, bốn chân ngắn cũn còn đang khua khoắng giữa không trung.

Quay đầu rùa thật chậm rãi: Ủa, người này từ đâu ra vậy?

Trên người toàn thân hắc y, ngũ quan lập thể, thần sắc lạnh lùng – quả thực là một vị đại mỹ nam.

Soái ca, ngươi làm gì đấy?

Đông Phương Thanh Thương đánh giá con rùa trên tay, kích thước không lớn, màu sắc lại chẳng giống rùa bình thường, càng giống một khối ngọc thạch tinh xảo được chạm khắc thành hình con rùa.

Ngọc thạch thành tinh sao?

Mặc kệ là cái gì, thử đốt xem sao. Một luồng nghiệp hỏa màu lam xuất hiện trong tay, bao trùm lấy con rùa đen.

Hồ Loan Loan đầu tiên là bị lắc qua lắc lại đến choáng váng, còn chưa kịp mắng người đã bị ném xuống đất, tiếp theo lại bị ngọn lửa màu lam kỳ dị vây quanh. Nàng run rẩy: Chẳng lẽ đây không phải tiên hiệp giới mà là... Liêu Trai chí dị?!

Thế nhưng đợi hồi lâu, chẳng có gì xảy ra, da cũng chẳng phỏng, lửa cũng chẳng nóng. Hồ Loan Loan trắng mắt lườm gã kia một cái: Đồ điên!

Sau đó... nàng lại tiếp tục khua chân bò đi.

Sao không đánh lại? Không mắng chửi?

Hỏi thừa, thân thể thế này, không có pháp lực, không có tu vi, rõ ràng là một con rùa vừa mới khai linh trí, có cái gì mà phản kháng? Nhìn người ta cao to như thế kia, có đâm đầu vào cũng chẳng lợi gì. Tuy không biết vì sao người nọ càng nhìn càng lạnh lùng, nhưng dù sao vẫn phải cố mà chạy thôi. Dù biết có chạy cũng vô ích, nhưng ít ra cũng có tinh thần phản kháng chứ!

Nghiệp hỏa là loại lửa mạnh nhất thế gian, vạn vật bị nó chạm đến đều sẽ hóa thành tro bụi. Vậy mà lúc này con rùa đen ấy lại không hề hấn gì, còn có sức bò đi?

Đông Phương Thanh Thương trầm mặc. Hắn rút kiếm pháp lực, phóng thẳng về phía rùa đen. Kiếm khí mạnh mẽ chém tới, vậy mà con rùa ấy vẫn chậm rì rì bò về phía trước như không cảm thấy gì. Ánh mắt hắn trầm xuống, bàn tay khẽ động, con rùa đen đang bò liền lại một lần nữa xuất hiện trong tay.

Hồ Loan Loan lại thấy tên Hắc y nhân kia, run lên, lập tức rụt đầu chân, giả chết trong mai rùa: Thấy chưa, đã nói mà, thần kinh chả chạy thoát đâu.

Đông Phương Thanh Thương nhìn con rùa trong tay, nghiệp hỏa và kiếm khí đều vô dụng, mà hắn cũng cảm nhận không nổi tu vi nào trên thân nó. Nhìn thế nào thì cũng chỉ là một con rùa đen bình thường. Thôi, trước cứ để đó. Còn việc đánh thức Thương Khuyết quan trọng hơn, với lại việc hoán đổi thân thể với hoa lan tinh trong Hạo Thiên tháp cũng chưa giải quyết xong. Còn con rùa xấu xí này... giữ lại sau nghiên cứu tiếp vậy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play