Nụ hôn nóng bỏng ấy hoàn toàn không giống chút nào với vẻ ngoài lạnh lùng và kiềm chế thường ngày của Lâm Diệc Dương. Loan Loan bị hôn đến mức gần như không thở nổi.
Mãi lâu sau, Lâm Diệc Dương mới chịu buông cô ra. Loan Loan mềm nhũn nằm trong lòng anh, thở hổn hển. Môi cô đỏ mọng, hơi sưng lên, còn ánh mắt thì long lanh, cả khuôn mặt ửng hồng, hơi thở gấp gáp đầy quyến rũ. Lâm Diệc Dương nhìn cô mà ánh mắt như thể muốn... ăn tươi nuốt sống vậy.
Khi Ngô Ngụy từ trong phòng bước ra, thấy hai người dính chặt lấy nhau, trong đầu cậu bất giác vang lên một câu hát:
“Tôi không nên ở trên xe ~ tôi nên ở dưới xe mới đúng ~”
Trên tàu về Hull, Ngô Ngụy vẫn còn ngẩn ngơ vì mọi chuyện diễn ra quá nhanh. Cậu rón rén muốn ghé lại hỏi Loan Loan xem rốt cuộc cô đã làm gì để thuyết phục được Lâm Diệc Dương, nhưng vừa mới tới gần, đã bị ánh mắt lạnh lẽo cảnh cáo của Lâm Diệc Dương đập vào mặt.
Ngô Ngụy giơ tay đầu hàng: "Tôi chỉ định hỏi chuyện bình thường với chị dâu thôi mà."
Lâm Diệc Dương liếc mắt, giọng lạnh tanh: "Có chuyện gì mà tôi không thể nghe à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT