Khi Tiểu Ngư Nhi dẫn Lâm Chính Trạch đến khu vườn cây ăn quả, cậu bảo hắn hái trái cây ăn trước. Cậu đi vào nhà bếp lấy chén ra, chuẩn bị lát nữa sẽ lấy rượu nho cho Lâm Chính Trạch nếm thử. Rượu nho lần này ủ được thời gian tương đối dài, hơn nữa sau khi không gian mở rộng, tốc độ thời gian trong không gian và bên ngoài chênh lệch càng lớn. Cho nên rượu nho ủ càng lâu, hiện tại vô cùng thuần hậu, so với lần đầu tiên đưa cho Lâm gia uống tốt hơn rất nhiều.
Tiểu Ngư Nhi đã dặn dò xong với Lâm Chính Trạch, liền trực tiếp vào nhà gỗ. Lâm Chính Trạch thì ở trong vườn cây ăn quả đi dạo khắp nơi. Hắn phát hiện có rất nhiều loại trái cây mùa hè như đào, vân vân, Lâm Chính Trạch nhìn thấy những trái cây tươi ngon mọng nước này, liền thèm đến chảy nước miếng. Hắn nhanh chóng hái một trái đào lớn bắt đầu ăn. Vừa ăn vào miệng, hắn liền phát hiện trái cây ở đây ngon hơn loại ngon nhất ở bên ngoài.
Lâm Chính Trạch lập tức bị hương vị của trái cây mê hoặc. Hắn ăn hết một trái đào trong mấy miếng, sau đó liền bắt đầu nếm thử mỗi loại trái cây một chút. Khi hắn nếm xong tất cả các loại trái cây, hắn đã no bụng. Tuy rằng những trái cây này hương vị thật sự quá ngon, hắn thực ra rất muốn ăn thêm. Nhưng bụng đã rất no rồi, thật sự không thể ăn thêm nữa.
Lâm Chính Trạch nếm trái cây xong, liền đi đến bên cạnh một loạt hũ rượu lớn dưới gốc cây ăn quả, ở đó chờ Tiểu Ngư Nhi đến. Hắn nhấc vạt áo lên, tùy ý ngồi xuống. Ngửi hương thơm của trái cây, nhìn những loại thực vật tươi mới và tươi tốt. Hắn phát hiện trong lòng là sự bình tĩnh chưa từng có. Cảm giác nơi này thật sự chính là một tiên cảnh, ở lại nơi này có thể khiến người ta quên đi tất cả ưu sầu và phiền não. Hắn cảm thấy sau này có thể vào đây ở lại nhiều hơn.
Tiểu Ngư Nhi cầm bát đi đến, liền nhìn thấy Lâm Chính Trạch không giữ hình tượng ngồi dưới đất, tùy ý nhìn xung quanh. Cậu có thể nhìn ra Lâm Chính Trạch vô cùng thả lỏng. Bình thường thấy hắn mệt mỏi như vậy, hiện tại có thể khiến hắn cảm thấy thoải mái hơn cũng là rất tốt. Tiểu Ngư Nhi nghĩ sau này có thể dẫn hắn vào đây nhiều hơn một chút để thả lỏng. Thỉnh thoảng cũng có thể ở trong không gian mà ngủ.
Lâm Chính Trạch nhìn thấy Tiểu Ngư Nhi đến, liền đứng lên. Hắn chờ Tiểu Ngư Nhi rót rượu cho mình uống.
Tiểu Ngư Nhi mở cái hũ rượu lâu năm nhất ra, sau đó dùng bát lấy hai chén ra. Cậu đưa một chén cho Lâm Chính Trạch, sau đó tự mình cầm một chén bắt đầu uống. Lâm Chính Trạch khi Tiểu Ngư Nhi mở nắp hũ rượu, liền nghe thấy một mùi hương rượu vô cùng say lòng người. Hắn chỉ ngửi hương vị thôi liền có thể biết loại rượu này không bình thường. Chờ Tiểu Ngư Nhi nâng chén đưa cho hắn, Lâm Chính Trạch hít sâu một hơi. Từ từ cảm nhận một chút hương rượu xong, mới bắt đầu uống từng ngụm nhỏ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play