Lâm Chính Trạch dặn dò xong với hạ nhân trong bếp, liền quay về phòng. Hắn vào phòng thì thấy con trai bắt đầu tỉnh dậy, lông mày nhíu lại liền muốn khóc. Lâm Chính Trạch biết là nên thay tã vải, liền trực tiếp đi lấy tã vải ấm áp sạch sẽ đến đưa cho Tiểu Ngư Nhi. Tiểu Ngư Nhi liền bắt đầu thay tã vải cho con. Đợi đem tã vải dơ lấy xuống, lại dùng nước ấm rửa sạch sẽ mông nhỏ xong, liền thay tã vải sạch sẽ ấm áp. Làm xong như vậy, đứa bé liền không khóc nữa.
Thay tã vải xong, Lâm Chính Trạch liền đem sữa đã chuẩn bị xong đưa cho Tiểu Ngư Nhi. Tiểu Ngư Nhi ở bên trong thêm một chút suối nước trong không gian, sau đó mới từ từ đút cho con uống. Bánh bao quả thực là đã đói. Miệng chạm được sữa liền gấp gáp bắt đầu dùng sức uống. Có lẽ lần này sữa được thêm nước suối trong không gian, tiểu bánh bao uống càng ngon miệng, hơn nữa còn uống nhiều hơn so với bình thường. Vẫn là Tiểu Ngư Nhi sợ hắn lập tức uống nhiều quá không tốt, cho nên cuối cùng không cho hắn uống nhiều.
Tiểu Ngư Nhi và phu quân hầu hạ xong con trai, đem đứa bé đặt vào trong nôi nhỏ, họ mới bắt đầu rửa mặt. Tiểu Ngư Nhi họ chỉnh tề xong, liền nghe thấy bên ngoài có tiếng của Lưu Thụ và Vân Thần. Họ nghe hạ nhân nói Tiểu Ngư Nhi đã rời giường, liền trực tiếp vào phòng của họ. Họ đến xem tiểu bánh bao. Tuy rằng đêm qua tiểu bánh bao là do Lưu Thụ trông, nhưng một lúc không thấy cũng sẽ rất nhớ.
Lưu Thụ họ vào xong, liền đuổi Lâm Chính Trạch ra ngoài. Bảo hắn đi làm việc của mình, đứa bé và Tiểu Ngư Nhi đều có hai người họ chăm sóc. Lâm Chính Trạch liền hôn hôn Tiểu Ngư Nhi và bánh bao, sau đó mới không nỡ đi. Tiểu bánh bao vừa rồi ngủ no uống đủ, cho nên liền rất phấn khởi cử động tay chân nhỏ. Lưu Thụ và Vân Thần yêu thích không thôi, liền thay phiên ôm tiểu bánh bao.
Họ chơi đùa với bánh bao, rất nhanh liền có hạ nhân gọi họ đi ăn sáng. Đồ ăn của Tiểu Ngư Nhi vẫn được bưng vào trong phòng cho cậu ăn. Bữa sáng hôm nay hương vị càng mỹ vị hơn, đương nhiên là vì nguyên liệu nấu ăn xuất từ không gian. Canh gà của Tiểu Ngư Nhi hôm nay được hầm bằng tam thất, tuy rằng có chút mùi thuốc, nhưng vẫn vô cùng tươi ngon. Tiểu Ngư Nhi uống vô cùng thỏa mãn, cậu lập tức liền uống hai bát lớn. Sau đó các món khác liền không ăn bao nhiêu, chỉ ăn nhiều một chút thịt thỏ.
Lưu Thụ ăn đồ ăn trong bữa cơm này, liền biết chắc chắn là Tiểu Ngư Nhi lấy nguyên liệu từ trong không gian ra làm. Có điều ông hơi lo lắng Lâm Minh và Vân Thần họ nghi ngờ, vì hương vị này so với bình thường ăn thật sự chênh lệch quá nhiều. Lâm Minh và Vân Thần nếm được hương vị, quả thực là ngừng lại một chút. Sau đó họ như không biết gì mà tiếp tục ăn.
Chỉ là ăn được một lúc, Lâm Minh hỏi một câu: “Hôm nay đồ ăn đều rất ngon, cũng là nguyên liệu nấu ăn trên trang trại của Tiểu Ngư Nhi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play