Tiền Hạo Dương bỗ bã đáp: "Tiểu Ngư Nhi không cần khách khí với ta, ta cũng đâu phải người ngoài. Không cần gọi ta Tiền công tử, nghe khách sáo lắm! Cứ gọi tên là được. Giúp đỡ đệ, ta rất sẵn lòng." Nói xong còn nháy mắt với Tiểu Ngư Nhi.
Tiểu Ngư Nhi bị lời nói của Tiền Hạo Dương làm cho lúng túng. Tiền đại ca bình thường tuy cũng hay đùa giỡn, nhưng sẽ không nói lung tung như lúc này đâu!! Hắn nói như vậy, người khác nghe còn tưởng rằng bọn họ có gì đó với nhau! Tiểu Ngư Nhi không nói nên lời nhìn Tiền Hạo Dương làm loạn, hắn vô cùng chắc chắn rằng Tiền Hạo Dương cố ý nói như vậy, còn về phần nguyên nhân là gì, Tiểu Ngư Nhi nhìn sắc mặt dần đen lại của Lâm Chính Trạch cũng đã hiểu ra.
Tiền Hạo Dương đã nhìn ra quan hệ của hắn với Lâm Chính Trạch, nên mới cố ý nói như vậy để chọc tức Lâm Chính Trạch đây mà.
Lâm Chính Trạch mặt đen sì nói với Tiền Hạo Dương: "Tiểu Ngư Nhi vẫn nên gọi huynh Tiền công tử thì thích hợp hơn. Tiền công tử xách đồ ăn về trước sao? Thật là làm phiền huynh, chúng tôi là chủ nhà tiếp đãi không chu đáo, lại còn khiến tân khoa tú tài hỗ trợ làm việc. Bất quá, vẫn vô cùng cảm ơn huynh."
Tiền Hạo Dương nghe lời này, là hắn đang tự nhận mình là chủ nhà. Hắn cũng không phản bác, chỉ nói: "Lâm thiếu gia lại nhận ra ta?"
Lâm Chính Trạch liền nói: "Nhị công tử Tiền Hạo Dương của Tiền lão gia chủ Ngân hàng tư nhân, gần đây còn thi đậu tú tài. Giờ toàn trấn này còn có ai mà không biết huynh chứ!"
Tiền Hạo Dương nghe vậy liền cười cười nói: "Thiếu gia quá khen. So với Lâm thiếu gia như cá gặp nước trên thương trường thì kém xa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play