Tiểu Ngư Nhi thật sự không biết mấy tiểu tử trong thôn. Cậu hiện tại nghe Đào ca nhi nói xong thì vô cùng kinh ngạc. Cậu cảm giác về sau gặp được mấy tiểu tử kia thì phải chú ý một chút, nếu không Lâm Chính Trạch sẽ ghen mất.
Lễ định thân của Tiểu Ngư Nhi vào ngày hai mươi tháng Chạp đã hoàn thành. Lúc ấy cũng chỉ mời những người thân thích thân cận và láng giềng đến cùng nhau ăn một bữa tiệc. Người thôn Thẩm gia ngày đó, nhìn thấy một hàng dài lễ vật nhà họ Lâm mang tới, mắt mọi người đều trợn tròn ra.
Đều cảm thấy Tiểu Ngư Nhi thật không hổ là một người có phúc, tìm được một nhà chồng như Lâm thiếu đông gia, về sau cuộc sống sẽ càng tốt hơn. Đương nhiên là có người chúc phúc thì cũng có người hâm mộ ghen tị. Có người nói lời hay, cũng có người nói lời chua ngoa. Bất quá, người nhà Tiểu Ngư Nhi từ trước đến nay đều rất ít khi để ý đến chuyện đó thôi.
Đợi đến khi Thẩm Nhất thành thân, liền lại có người lấy Đào ca nhi ra mà nói chuyện. Đều nói Đào ca nhi đúng là số quá tốt. Sớm đã chiếm được trái tim của Thẩm gia tiểu tú tài, nếu không, với gia cảnh hiện tại của nhà Thẩm Đại Ngưu cùng tiền đồ của Thẩm Nhất, Thẩm Nhất khẳng định có thể cưới được một phu lang tốt hơn, ngay cả là tiểu ca nhi của các đại gia trên trấn cũng có khả năng cưới được. Không ngờ bị Đào ca nhi nhanh chân hơn. Bất quá, mặc kệ người khác nghị luận thế nào, chính họ sống tốt cuộc sống của mình là được.
A cha họ Hưng liền nói với Đào ca nhi: "Mấy người nói lời chua ngoa trong thôn này là đang hâm mộ con đấy! Ca nhi nhà họ không có phúc khí như Đào ca nhi nhà chúng ta, Thẩm Nhất là chúng ta nhìn nó lớn lên, nhân phẩm, tính tình đều không có chỗ nào để chê. Hơn nữa người Thẩm gia đều dễ sống chung, gia cảnh cũng càng ngày càng tốt, con gả qua đó khẳng định sẽ không chịu khổ. A cha của Tiểu Ngư Nhi còn nói với ta rồi, về sau cho dù Thẩm Nhất có đi làm quan, trong nhà họ cũng không có đạo lý cưới thêm tiểu lang. Cho nên chúng ta mới tương đối yên tâm. Chúng ta chỉ có mình con, chỉ hy vọng về sau con có thể sống hạnh phúc."
A cha họ Hưng nói đến đây, lại nhắc nhở hắn: "Bất quá, con gả vào nhà họ rồi, phải đối xử tốt với mấy đứa em trai, với những người khác trong nhà cũng phải tốt. Thẩm Nhất vẫn luôn rất bảo vệ người nhà. Con chỉ cần đối xử với người nhà hắn không tồi, hắn khẳng định sẽ luôn đối xử tốt với con. Hơn nữa cho dù hắn về sau có chút đi sai đường, chỉ cần Tiểu Ngư Nhi và mọi người đứng về phía con, vậy khẳng định sẽ không có chuyện gì lớn đâu." Đào ca nhi đương nhiên là nghiêm túc ghi nhớ lời a cha nói, thật ra hắn cũng biết, trong nhà Thẩm Nhất, người có tiếng nói nhất vẫn luôn là Tiểu Ngư Nhi.
Những lời này là nói vào ngày Đào ca nhi xuất giá, coi như là lời dặn dò của a cha với tiểu ca nhi nhà mình sau khi rời khỏi vòng tay của họ. Đào ca nhi vào cửa nhà Tiểu Ngư Nhi, quả thật làm rất tốt. Đối xử với mấy đứa em trai cũng rất quan tâm, chăm sóc. Tuy rằng bình thường cũng thường xuyên ở cùng một chỗ, nhưng Tiểu Ngư Nhi cảm giác đó là sự thân thiết giữa bạn bè, còn bây giờ là cảm giác thực sự đã trở thành người thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT