Gia đình Tiểu Ngư Nhi cứ bận rộn với công việc đồng áng như cuốc đất, làm đất và tuốt hạt bắp như vậy trong gần nửa tháng. Lâm Chính Trạch trong khoảng thời gian này ở lại nhà Tiểu Ngư Nhi, thấy được rất nhiều thứ mới lạ, cũng được ăn rất nhiều món ăn tuy không tinh xảo nhưng lại vô cùng mỹ vị.
Hơn nữa, trong thời gian này, y thường xuyên trêu chọc Tiểu Ngư Nhi, cảm giác tình cảm của bọn họ đều tốt lên rất nhiều. Mặc dù y vẫn không cảm thấy Tiểu Ngư Nhi thích y nhiều, nhưng đó cũng là một sự phát triển theo hướng tốt, y tương đối hài lòng. Lúc đó, y quyết định đến Thẩm gia ở một thời gian, chủ yếu là vì đồ ăn của Thẩm gia có tác dụng cực lớn đối với sức khỏe của y. Lúc đó, y chỉ cảm thấy Thẩm gia tương đối thần bí, thần bí nhất chính là Thẩm Tiểu Ngư. Vừa bắt đầu cũng là vì vậy mà khơi dậy hứng thú của y. Bất quá, thông qua khoảng thời gian sớm tối ở chung, y phát hiện hứng thú càng ngày càng lớn. Hơn nữa, thông qua việc hiểu thêm về cậu, y dần dần đặt tiểu ca nhi này vào trong lòng. Mặc dù vẫn chưa rõ tình cảm đó lớn đến mức nào, nhưng xác thực là đã đặt vào trong lòng rồi.
Y cũng rất rõ ràng phát hiện, trong khoảng thời gian gần đây, Tiểu Ngư Nhi cũng bắt đầu có chút ý tứ với y. Bất quá vì cậu tuổi còn nhỏ, không biết cậu đã ý thức được hay chưa. Lâm Chính Trạch trong lòng nghĩ, không cần biết Tiểu Ngư Nhi đã ý thức được chuyện này hay chưa, y nếu đã đặt người vào trong lòng thì sẽ không dễ dàng để người chạy thoát.
Lâm Chính Trạch trong khoảng thời gian này cùng mọi người trong Thẩm gia ăn uống, chưa đến một tháng mà cơ thể đã cảm thấy tốt hơn phân nửa. Trước kia buổi tối y thường xuyên bị tay chân lạnh lẽo, dù trời có nóng cũng không ấm lên được, thân thể rất yếu. Hiện tại cơ thể đã không còn tệ như vậy, ở Thẩm gia đợi gần nửa tháng đã cảm thấy có sự chuyển biến rất lớn, hiện tại gần một tháng, đã cảm thấy không có vấn đề gì lớn.
Bởi vì cơ thể tốt lên, Lâm Chính Trạch vô cùng cảm kích Thẩm gia. Từ sau khi giải trừ được độc tố trong cơ thể, y vẫn luôn điều trị tĩnh dưỡng thân thể, nhưng dù có dùng hết các loại thuốc bổ, dược liệu quý giá cũng chỉ có một chút hiệu quả. Hiện tại chỉ dùng gần một tháng, hơn nữa ở Thẩm gia trong khoảng thời gian này y một chút thuốc bổ cũng không ăn, đều là ăn giống hệt mọi người trong Thẩm gia. Chính là những món ăn gia đình vô cùng đơn giản này lại nuôi dưỡng cơ thể y khỏe mạnh. Y cảm thấy sau này, bất kể Thẩm gia còn có thứ gì mới lạ cần bán, y cũng nhất định sẽ dùng giá ưu đãi nhất, có thể giúp đỡ liền cố gắng hết sức giúp đỡ.
Hôm nay, bọn họ vừa ăn xong bữa sáng không bao lâu, tiểu tử tùy tùng của Lâm Chính Trạch là Nguyên Bảo ngồi xe ngựa đến Thẩm gia. Vừa vào cửa còn chưa ngồi xuống đã vội nói với công tử của y: “Công tử, trong nhà gửi thư đến.” Nói rồi liền đưa thư tín cho Lâm Chính Trạch. Y nhận lấy thư nhanh chóng mở ra xem. Thư quả thật là từ trong nhà đến, là a phụ viết, nói y đã lâu không về nhà, a cha nhớ y, hơn nữa cũng lo lắng cho thân thể y, cho nên muốn y nếu không bận thì tìm thời gian về nhà xem.
Lâm Chính Trạch xem xong thư nhà, liền cảm thấy đã đến lúc rời đi. Y cất thư tín, rồi nói với Thẩm Đại Ngưu: “Trong nhà gửi thư đến, muốn ta về nhà một chuyến, ta có thể phải đi rồi. Khoảng thời gian này ở lại nhà các vị, đã gây thêm phiền phức.” Thẩm Đại Ngưu vội trả lời: “Chuyện gì chứ, không có thêm phiền phức gì. Lại còn có tiên sinh miễn phí chỉ dạy cho mấy đứa nhỏ nhà cháu, cảm ơn còn không kịp đâu. Ở nhà cháu cũng không có gì tốt để chiêu đãi, chỉ là ăn chút đồ ăn thô lậu, y không chê chúng cháu đã rất vui rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT