Tiểu Ngư Nhi nhìn vẻ mặt ôn nhu của Lâm Chính Trạch liền càng ngượng ngùng, cậu đỏ mặt im lặng ngồi đó. Lâm Chính Trạch nhìn khuôn mặt ửng hồng của cậu nói: “Nhớ kỹ sau này cậu cứ trực tiếp gọi tên ta.” Nói xong lại bóp bóp tay Tiểu Ngư Nhi rồi buông ra, lại cầm lấy sách chuẩn bị xem. Tiểu Ngư Nhi xấu hổ một lúc, đột nhiên ý thức được trời không còn sớm nữa, cậu nên đi làm cơm trưa.
Tiểu Ngư Nhi liền đứng lên, nói với Lâm Chính Trạch: “Ta nên đi làm cơm trưa, y muốn ăn hoàng ba thì cứ trực tiếp lấy, ta để lại trên bàn cho y.” Lâm Chính Trạch trả lời: “Yên tâm, cậu đi làm đi. Ta muốn ăn sẽ tự mình lấy.”
Chào hỏi Lâm Chính Trạch xong, Tiểu Ngư Nhi liền ra khỏi chính phòng. Cậu vừa đi đến sân trong, còn chưa vào bếp thì đã thấy ngoại a ma cõng cái gùi vào sân. A gia và a ma trong sân đều thấy, liền nhanh chóng ra đón. Tiểu Ngư Nhi cũng lập tức quên việc vào bếp, nhanh chóng đi đến giúp ngoại a ma cởi cái gùi trên lưng xuống.
A ma liền nhanh chóng mời ngoại a ma ngồi xuống, rồi đi lấy nước ra cho bà uống. A gia cũng nói: “Thân gia à, thời tiết nóng như vậy, đến thì đến thôi, còn cõng đồ nặng như vậy làm gì! Mệt bà rồi.”
Ngoại a ma ngồi xuống, lau mồ hôi trên trán, trước tiên uống vài ngụm nước, thở dốc một hơi rồi nói: “Một chút cân nặng đó tính là gì đâu. Trong nhà mọi người đều bận rộn, cũng không thể đi cùng ta, ta liền tự mình đến. Cũng không có thứ gì tốt mang đến, chỉ là gần đây làm một ít hoàng ba, mặc dù nhà các cháu cũng chắc chắn có làm, nhưng hương vị chắc chắn không giống nhau hoàn toàn. Liền mang theo một ít đến cho các cháu nếm thử món ta làm.” 1
“Còn có, gần đây không phải là mùa vụ sao? Nhà người chuyên làm đậu hũ trong thôn chúng ta, hôm nay cũng làm đậu hũ, ta liền nghĩ thôn các cháu không có làm đậu hũ, muốn ăn thì phải vào trấn mua, hơn nữa gần đây mọi người đều bận rộn, chắc chắn không có rảnh đi vào trấn. Ta liền mua thêm một ít đậu hũ trong thôn, mang đến cho các cháu thêm một món ăn.” 2
“Hơn nữa thấy nhà các cháu năm nay cũng không có trồng đậu tương, sợ các cháu qua năm lúc làm đậu hũ còn phải đi mua ở nơi khác, liền từ trong nhà cõng một ít đến đây. Năm nay đậu tương nhà chúng ta trồng rất tốt, thu hoạch được khá nhiều. Người trong nhà nói năm nay cũng không chuẩn bị lấy đi bán, liền gửi một ít cho bà con thân thích năm nay không có trồng.” 3

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play