Bảo Quang Hoa cũng chen ra vách đá, kích động hô to:
“U là trời, hóa ra chúng ta thật sự phải đào ổ của Cự Bằng sao?!”
“Bớt nói nhảm, ta hái mấy cây bên trái, ngươi mấy cây bên phải! Một cây cũng không được để lại cho bọn họ! Phải lụm cho sạch!” Lê Nguyệt chỉ xuống dưới.
“Cái gì… ai cơ?” Bảo Quang Hoa còn chưa hiểu gì, đã bị Lê Nguyệt đá một cước cho rơi xuống dưới, nàng cũng lập tức nhảy theo. Giờ Cự Bằng đang mải truy sát Thương Lẫm, nhưng không có nghĩa hắn sẽ không quay lại, nên hái càng nhanh càng tốt.
Bên ngoài, mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn theo.
Gió ở vách núi rất lớn, hai người bọn họ phải gào thét mới nghe thấy nhau, bên ngoài tự nhiên chẳng nghe nổi.
“Con bé này không chơi theo lẽ thường, vừa mới nãy còn nằm lì trong đất, giờ lại muốn đào ổ Cự Bằng?” Tịch Nhan tặc lưỡi kinh ngạc. Cự Bằng đã rời tổ, nhưng trong ổ biết đâu còn có trứng.
“Dám khiêu khích Cự Bằng? Đúng là nghé con mới sinh không sợ cọp!” Vũ Quan hừ lạnh.
“Khẩu khí lớn thật, chỉ e nuốt không trôi! Từ tông chủ , đồ đệ của ngươi tự ý đào ổ Cự Bằng, xảy ra chuyện thì đừng có đổ lên đầu ta!” Vũ Văn Tuấn giễu cợt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT