Dã Dương chân nhân của Mật Dương Tông, vốn luôn nhắm mắt dưỡng thần, lúc này cũng ngẩng lên nhìn về phía lưu quang ảnh.
Lưu quang ảnh cùng ngọc bài bị thân thể yêu hoa ngăn cản, quả thật không cách nào thấy rõ được chuyện gì đang diễn ra bên trong bụng yêu hoa. Vì thế tất cả mọi người đều mù mờ khó hiểu.
“Con bé này chẳng lẽ dùng pháp bảo?” Ngay cả Vũ Quán cũng nhịn không được mà ngồi dịch lên trước vài phần. Môn phái của hắn vốn lấy luyện khí làm chủ, nên đối với các loại pháp khí càng đặc biệt hứng thú.
Bên cạnh, Vũ Văn Tuấn cau mày. Cái mạng con nhóc này cứng thật? Nhưng cũng chẳng sao, vẫn còn hai khắc đồng hồ, sẽ có yêu thú tới xử lý đứa xui xẻo này thôi!
Yêu vực.
“Ân cứu mạng của tiên tử, ta xin ghi nợ trước! Sau này nhất định sẽ trả!” Bảo Quang Hoa nói nghiêm túc.
Vừa rồi trong lúc nguy cấp, hắn lại lấy danh nghĩa cha mình ra để ứng phó, bây giờ nghĩ lại liền hối hận không thôi. Lần này hắn đến bái sư vốn là vì không muốn quay về kế thừa sơn trang, tuyệt đối không thể đi vào vết xe đổ.
“Được rồi, bớt xạo ke.” Lê Nguyệt khinh bỉ nhìn hắn. May mà trong bụng yêu hoa ăn thịt người, nàng nhặt được một món bảo vật, bằng không chuyến này thật sự uổng công.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT