Thịt nướng ăn được một nửa, Lang Trạch gạt đống lửa ra, lấy củ địa quả bị nướng đến cháy đen bên trong ra. Chờ nguội đi một chút, anh bóc một củ đưa cho Miêu Duyệt.
Lớp vỏ cháy đen bị bóc đi, để lộ phần thịt củ đỏ au bên trong. Vỏ ngoài cháy giòn, bên trong mềm mọng, cắn một miếng vừa thơm vừa ngọt.
Miêu Duyệt hưởng thụ mà nheo mắt lại, so với thịt, cậu thích đồ ăn ngọt hơn.
Làm theo động tác của tiểu gia hỏa, Lang Trạch cầm lấy nửa củ còn lại nếm thử. Vị mềm, kèm theo một chút ngọt, tuy là khẩu vị của giống cái, nhưng bất ngờ lại khá ngon.
Nhưng điều anh chú ý hơn cả, vẫn là dáng vẻ của Miêu Duyệt khi ăn. Hai má cậu phồng lên, khiến Lang Trạch không nhịn được chọc một cái.
Miêu Duyệt khó hiểu nhìn anh, rồi nhiệt tình giới thiệu món ngon mà mình yêu thích: “A Trạch! Ngươi thấy thế nào? Có phải rất ngon không, vừa ngọt vừa mềm!”
“Tiểu Duyệt thích ăn ngọt à?”
“Ừm!”
Vậy lần sau có thể đến chỗ Hùng Lợi lấy một ít mật ong. Lang Trạch vừa nghĩ, vừa cầm một miếng địa quả nhỏ đã bóc sẵn, đưa tay đút cho Miêu Duyệt.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play