Từng bông tuyết li ti bay xuống. Miêu Duyệt đứng ở cửa hang, đón lấy một mảnh tuyết nhỏ, nhưng bông tuyết rất nhanh đã bị nhiệt độ cơ thể làm tan chảy.
Lang Trạch kéo cậu vào hang, dùng tay bao lấy bàn chân nhỏ hơi lạnh của cậu. Chờ ấm áp, anh lại lấy áo da thú ra cho cậu mặc vào.
Sau khi được Kỷ Hạ thiết kế, một tấm da thú nguyên khối đã biến thành quần áo. Mặc vào ấm áp hơn nhiều so với việc chỉ quấn quanh người như trước. Chỉ là cởi ra có chút phiền phức, giống cái thú nhân thì không sao, còn giống đực thú nhân trước khi biến hình thú phải cởi ra trước. Nhưng hiện tại cũng không mấy khi ra ngoài săn bắn, nên cũng không thành vấn đề lớn.
Miêu Duyệt ngoan ngoãn đưa tay để Lang Trạch mặc quần áo cho mình, rồi lại cầm lấy áo da thú của đối phương, nhón mũi chân lên để mặc cho anh.
Hôm nay là ngày Thần Thú, ngày cuối cùng trước mùa giá rét.
Vào ngày này, mọi người sẽ vây quanh đống lửa lớn cùng nhau trò chuyện, ăn thịt. Đồ ăn ngày hôm đó phong phú bao nhiêu, thì có nghĩa là mùa giá rét này mọi người sẽ sống tốt bấy nhiêu.
Lang Trạch chạm nhẹ vào chóp mũi của Miêu Duyệt, thu hút ánh mắt của cậu, rồi hôn một cái lên đó, mới mở miệng nói: “Tiểu Duyệt cứ tùy ý làm vài món là được, đừng làm mình mệt, biết chưa?”
Từ khi tài nấu ăn của Miêu Duyệt được mọi người biết đến, số người đến ăn ké ngày càng nhiều. Tộc trưởng còn đặc biệt đến mời cậu đi chuẩn bị bữa tiệc Thần Thú lần này.
“Ừm!” Miêu Duyệt ôm lấy eo Lang Trạch, quen thói dụi dụi vào lòng anh: “Không sao đâu, còn có rất nhiều người sẽ giúp ta.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play