Mùa giá rét sắp tới, họ cần phải đến đại bộ lạc trước ngày Thần Thú để đổi một số nhu yếu phẩm về, quan trọng nhất trong số đó là muối.
Ngoài ra, họ cũng có thể đổi một vài thứ mình muốn. Vì thế, Lang Trạch đang kiểm kê số da thú và răng thú đã thu hoạch được trong một năm qua.
Da thú có rất nhiều công dụng, không ai chê da thú ít cả, đặc biệt là khi đến mùa đông, đây là thứ có thể giữ mạng. Còn răng thú tượng trưng cho vinh dự, được chấp nhận làm tiền tệ ở đại bộ lạc.
Năm nay, mặc dù con mồi ít, nhưng anh lại chăm chỉ hơn năm ngoái rất nhiều, thu hoạch chỉ có nhiều hơn chứ không hề ít đi.
Miêu Duyệt ghé bên cạnh anh, không giúp được còn luôn quấy rầy, thỉnh thoảng lại vươn đầu tới hôn anh một cái. Từ khi xác định quan hệ, hai người càng dính nhau hơn, tiểu gia hỏa cũng từ việc thỉnh thoảng muốn ôm đã biến thành muốn ôm ấp hôn hít.
Khi đối phương lại một lần nữa chuẩn bị “đánh lén” anh, Lang Trạch trực tiếp đè gáy cậu lại, nụ hôn định đáp xuống má lại rơi vào môi.
Chẳng mấy chốc, Miêu Duyệt đã bị hôn đến thất điên bát đảo, chỉ có thể mềm nhũn nằm liệt trong lòng Lang Trạch. Lang Trạch xoa lưng cậu, có chút bất đắc dĩ cười. Rõ ràng là đến bây giờ vẫn chưa biết cách hít thở, mà lại cứ luôn quấy rầy anh.
Hoàn hồn trở lại, Miêu Duyệt với lấy cánh tay Lang Trạch, đôi mắt tròn xoe nhìn chằm chằm anh: “A Trạch, ngươi cũng phải đi đại bộ lạc sao?”
“Ừm.” Trước đây anh không đi, nhưng năm nay vì có chuồng trại, đồ vật tương đối nhiều, Tộc trưởng đã sắp xếp anh và Hùng Lợi cùng đi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT