"Mị Hồng" - cái tên tuy phô trương sặc sỡ, nhưng dưới ánh đèn, nàng tựa đóa hoa rực rỡ nhất trên cành. Ấy chính vì quá rực rỡ, rực đến độ sắp tàn phai, lại thêm men rượu nồng nàn, đong đưa chênh vênh giữa lúc tàn tạ, toát lên vẻ đẹp não lòng đầy bi thương.
Mạnh Kiếm Khanh không khỏi thất thần trong thoáng chốc.
Dẫu trong lòng đã nghi ngờ Mị Hồng chẳng phải ả đò tầm thường, nhưng khi đối diện nàng thật, bức họa kia bỗng trở nên thô thiển. Nét cọ chẳng tài nào lột tả được vẻ kiều diễm rực rỡ, lại càng không giữ được cái duyên say đắm lòng người. Khoảng cách giữa tranh và người xa vời vợi, khiến hắn bàng hoàng nhận ra mình đã lầm to.
Mị Hồng thoáng giật mình khi thấy bọn họ bước lên thuyền. Ánh mắt giao nhau, Mạnh Kiếm Khanh gần như thấy được sự chấn động trong lòng nàng.
Chỉ trong chớp mắt, Mị Hồng đã lấy lại bình tĩnh. Nụ cười nở trên môi che giấu nỗi bất an trong lòng, nàng uyển chuyển bước tới, giọng ngọt ngào: "Mạnh Hiệu úy đến chơi, thiếp không ra nghênh tiếp, mong ngài chớ trách!"
Nàng vừa sai nha hoàn rót trà, vừa sai tú bà tiễn khách về, để nàng có thể tập trung tiếp đãi Mạnh Kiếm Khanh.
Việc nàng biết tên hắn khiến hắn thoáng ngạc nhiên, nhưng chợt hiểu ra. Buổi sáng khi hắn bắn con cá sấu đầu tiên trên sông, có rất nhiều dân chúng vây xem, hẳn Mị Hồng cũng trong số đó. Nhưng cũng không loại trừ khả năng khác...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT