Chiều tối trở về thành, Mạnh Kiếm Khanh vẫn nghỉ tại nhà Yến Phúc Bình.
Hai lính vệ được phái đi điều tra tên lính ám sát cũng trở về báo cáo. Tên lính đó vốn không thuộc quân tịch, chỉ là kẻ bị mua về thế thân cho con nhà giàu phải đi lính mùa thu năm nay. Truy xét thêm mới biết, tên này xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng đã sa cơ trong vụ án Quách Hoàn vài năm trước. Gia đình bị liên đới sâu, nam đinh trên mười lăm tuổi đều bị xử tử, nữ giới và trẻ nhỏ bị bán làm nô tỳ.
Điều này không khác mấy so với suy đoán của Mạnh Kiếm Khanh. Nhưng vụ án Quách Hoàn bắt đầu ở Bắc Bình chứ không phải Vân Nam, số người biết vai trò của hắn trong vụ án không nhiều. Tên lính này sao lại biết, còn muốn tính sổ với hắn?
Trầm ngâm hồi lâu, Mạnh Kiếm Khanh lên tiếng: "Ta nghe tiếng tiêu của tên lính đó rất có bài bản, ắt hẳn đã được danh sư trong giáo phường chỉ dạy, khổ luyện nhiều năm. Mười lăm tuổi bị bán làm nô lệ, giờ cũng mười bảy mười tám rồi, khoảng thời gian ấy hắn ở đâu? Ai là người dạy hắn?"
Yến Phúc Bình thầm kinh ngạc, không biết Mạnh Kiếm Khanh từ khi nào lại có thể phân biệt tiếng tiêu của tên lính được danh sư ở giáo phường chỉ dạy? Thật lòng mà nói, hắn chẳng nghe ra gì cả.
Lính vệ báo rằng sau khi bị bán làm nô lệ, tên lính này đổi chủ mấy lần, tưởng không có vấn đề gì nên không tra kỹ. Khi nói những lời này, cả hai đều thấp thỏm, sắc mặt có phần hoảng hốt. Lẽ ra họ nên tra rõ ngọn ngành rồi mới báo cáo.
Mạnh Kiếm Khanh lại hỏi: "Trong số chủ nhân của tên lính này, có ai thuộc giáo phường không? Hoặc người thường lui tới giáo phường?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play