Trăng tròn đã xế bóng.
Ngoảnh nhìn lại vịnh Hàng Châu, sóng trắng vẫn cuồn cuộn ngất trời. Chỗ thuyền họ đậu đã gần ra tới vùng ngoài, nước lại trở nên phẳng lặng.
Mị Hồng nhẹ nhàng v**t v* vầng trán hơi nhíu của Mạnh Kiếm Khanh, thì thầm: "Ngài có hối hận không?"
Mạnh Kiếm Khanh khoanh tay làm gối, đăm đăm nhìn lên trần khoang thuyền, một lúc sau mới đáp: "Ta không hối hận."
Lặng một hồi, hắn lại hỏi: "Đó là hương gì?"
Mị Hồng cắn môi đáp nhẹ: "Chẳng qua là loại hương thường dùng trên thuyền thôi."
Mạnh Kiếm Khanh cười: "Chớ nghĩ nhiều, ta chỉ nghĩ dù đã trải nghiệm nhiều, nhưng ta vẫn chưa từng thấy loại loại hương tinh xảo thế này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT