Khương Dã mệt quá, chỉ muốn ngủ, Cận Phi Trạch ép cậu ăn một ít lương khô ngâm nước cho mềm rồi mới cho cậu ngủ tiếp. Khương Dã ngủ bốn tiếng đồng hồ, lúc tỉnh dậy bèn bắt gặp cặp mắt đen như trái nho của Lý Diệu Diệu. Khương Dã gần như lại tưởng là ảo giác, Lý Diệu Diệu đang mặc áo gile và áo khoác dài đỏ thắm của cậu, gấu áo bị xé rách tả tơi để tiện hành động, để lộ chiếc quần tất màu đen. Cô thấy Khương Dã đã tỉnh, vội vã mang một chai nước đến.
"Anh ơi," cô nói, "Uống."
"Nước của chúng ta còn lại không nhiều, uống lần lượt, cậu đừng chê nhé." Trương Nghi sán lại nói.
Khương Dã nhìn xung quanh, không trông thấy Cận Phi Trạch, bèn hỏi: "Cận Phi Trạch đâu?"
Trương Nghi nói: "Cậu ta đi dò đường rồi."
"Dò đường?" Khương Dã hỏi, "Đi cùng thầy Thẩm à?"
Trương Nghi sững sờ, mới nhận ra Khương Dã tưởng nhóm Thẩm Đạc cũng xuống đây, bèn giải thích: "Chỉ có em gái, tôi và A Trạch xuống đây thôi, nhóm Thầy Thẩm chắc vẫn đang ở phía sau nghĩ cách đến đây." Anh ta gảy chiếc áo lót giữ nhiệt màu đen của mình, giờ Khương Dã mới phát hiện ra, người này không mặc áo khoác, chỉ mặc một chiếc áo giữ nhiệt lót lông, hình như còn là cái của Khương Dã lúc trước thay ra, "Em gái vác tôi lội nước đến đây, quần áo toàn thân ướt hết, may mà cậu phơi quần áo ở hang bên cạnh, nếu không thì hôm nay em gái sẽ được ăn sashimi thịt người đông lạnh của tôi mất. Tiểu Dã à, cậu khuyên em gái đi, mặc dù tôi đẹp trai, nhưng cũng đừng say mê tôi quá. Em gái đánh ngất tôi, mang theo tôi nhảy xuống sông, lúc tỉnh lại thì tôi đã ở giữa sông rồi, cả đời này tôi không bao giờ muốn chơi máng trượt gỗ nữa."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play