Khương Dã nhẫn nhịn da gà da vịt khắp người, tập trung nhìn, không ngờ người này lại là Trần Gia.
Anh ta đã chết, khuôn mặt xanh tím, toàn thân cứng đờ. Khương Dã kiểm tra kỹ thi thể anh ta, quần áo của anh ta hơi ẩm, bụng bị thủng một lỗ, nom có vẻ là mất máu quá nhiều, cộng thêm bị h* th*n nhiệt dẫn đến tử vong. Đánh giá theo độ ẩm của quần áo, chắc hẳn anh ta cũng trôi theo dòng đến đây, nhưng anh ta không may mắn như Khương Dã, trong lúc trôi theo dòng đã va phải đá ngầm, cành cây vân vân dưới nước, bị đâm thủng bụng.
Khương Dã mò mẫm quần áo của anh ta, nơi này cách xa dòng nước, khá khô ráo, áo khoác của Trần Gia đã gần khô. Khương Dã nói khẽ một câu xin lỗi, lột áo gió và quần của anh ta tròng lên người mình. Trên người Trần Gia còn mang theo một cái túi bao tử, cậu tháo túi bao tử ra, trong đó có hai cục pin, một chiếc đồng hồ đeo tay, một cái điện thoại, một gói khăn giấy, một con dao quân đội Thụy Sĩ, nửa chai nước và vài miếng socola. Túi bao tử chống nước, đồ đạc trong túi đều còn nguyên vẹn. Khương Dã ăn một miếng socola, bổ sung năng lượng cho cơ thể, sau đó quay về hang động trước, mang quần áo ướt sang hang động này phơi.
Lúc đi học ở học viện, giảng viên nói vào cấm địa, đối mặt với môi trường sinh tồn cực đoan, di chuyển liên tục có thể tăng khả năng sống sót. Khương Dã đeo đồng hồ của Trần Gia, ghi nhớ thời gian, hiện giờ là một giờ sáng. Cậu quyết định chủ động đi tìm lối ra, chứ không chờ cứu viện.
Khương Dã rút một tờ khăn giấy đắp lên mặt Trần Gia, đứng dậy đi băng qua hang, trèo lên vách đá, dùng dao Thụy Sĩ khắc một ký hiệu mũi tên lên vách đá, sau đó trèo vào một khe đá. Nơi này vô số ngã rẽ, đường đi qua khe nứt đan xen phức tạp, cậu cần đánh dấu để giúp mình nhớ đường.
Khe đá chật hẹp vô cùng, cơ bản chỉ đủ một người đi qua, quay người cũng khó. Khương Dã bò được hai phút, cuối cùng cũng đến một ngã rẽ khác. Đến hang động tiếp theo, trước mắt quang đãng rộng rãi hơn hẳn. Hang này to bằng nửa sân bóng, đập vào mắt là nhũ đá hình tháp treo ngược, đá nom trắng bệch, trên vách đá đầy nếp nhăn, cứ như da người già.
Có điều, Khương Dã cảm thấy rõ ràng số nhũ đá này hơi kỳ quặc. Phần gốc một số nhũ đá có hoa văn màu đen, hướng kéo dài, hình dạng tạo thành đều không giống tự nhiên. Khương Dã trèo lên cao hơn một chút, lại gần quan sát. Những hoa văn này rất giống sơn màu, mà hoa văn đen xung quanh hình như có thể nối liền với nhau. Điều này chứng tỏ lúc nhũ đá còn chưa to thế này, có thể khu vực này có vẽ một bức tranh. Giờ nhũ đá mọc ra, che khuất bức tranh nọ. Hình thành nhũ đá cần trải qua cả nghìn năm, thậm chí là chục nghìn năm, lẽ nào những bức tranh rời rạc này đã ở đây từ hàng nghìn năm trước?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play