Cận Phi Trạch bảo họ đi rón rén, dẫn họ vừa leo vừa bò, rẽ ngoặt qua hai hang động, thế mà lại vòng về khe đá mà lúc trước Khương Dã thò đầu ra. Khương Dã hiểu ngay, Cận Phi Trạch không định tránh xa nhóm người không biết tên này, mà là muốn quan sát tình hình của đối phương. Lúc trước hắn vòng ra sau bọc hậu Khương Dã, chắc cũng đi con đường này. Hắn có cảm nhận phương hướng rất tốt, suốt dọc đường không dừng lại xem ký hiệu lần nào, cũng không do dự có đi nhầm hay không, trong vòng ba phút đã dẫn ba người họ đến đích. Lý Diệu Diệu chờ ở đằng sau, Khương Dã và Trương Nghi cùng Cận Phi Trạch nằm rạp trong khe nứt, lặng lẽ thò đầu ra nhìn tình hình bên dưới.
Bên dưới có mười mấy người, người đứng người ngồi, đều mặc trang phục tác chiến màu đen thống nhất, vũ trang đầy đủ. Họ đặt ba bốn chiếc đèn chống nước dưới đất, chiếu sáng hang động như ban ngày. Khương Dã nhìn thấy họ mang không ít vật tư, gồm đạn dược vũ khí, còn rất nhiều máy bay cỡ nhỏ không người lái. Họ mang theo rất nhiều máy móc, có máy đo trường điện từ, bộ cảm biến, máy X quang cầm tay, còn có radar, hình như đều là dùng để thăm dò sự tồn tại của hồn ma.
Phong cách công nghệ cao này, lại xuất hiện ở nơi này... Trong lòng Khương Dã có một linh cảm chẳng lành, họ không phải Hiệp Hội Thần Mộng đấy chứ?
Khương Dã lặng lẽ quan sát nhóm người này, tìm Sầm Duẫn từng gặp mặt lần trước. Người bên dưới gần như đều bôi màu nguỵ trang lên mặt, không nhìn rõ dung mạo. Người cầm đầu đứng chính giữa đang quay lưng lại với họ, thân hình cao to, cơ bắp săn chắc, rất quen mắt. Khương Dã cố gắng nhớ lại, chợt nhớ ra, kẻ cầm đầu xâm nhập vào phòng thí nghiệm Bạch Ngân lần trước, ăn trộm thi thể của cô Thi cũng có thân hình này.
"Từng có kẻ ở nơi này, vừa đi không lâu." Họ đã phát hiện ra đống lửa nhóm Khương Dã để lại.
Khương Dã không lo mình bị lộ, hang động đá vôi này nối liền với ba ngã rẽ, mỗi ngã rẽ lại đi những con đường khác nhau, mà khe đá họ đang ở nằm ở trên vách đá, bên dưới còn có nhũ đá treo ngược chồng chất che khuất thân hình, rất kín đáo. Chỉ cần trong đội đối phương không có quái vật như Cận Phi Trạch thì không thể phát hiện ra họ được.
Kẻ cầm đầu lên tiếng, giọng trầm và khàn, như có một nắm cát bị nghiền trong cổ họng, "Có bao nhiêu người?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT