Ta sống lại vào ngày vừa bước chân vào hầu phủ. Biểu muội của phu quân đang hành lễ với ta.
"Trân Nhi bái kiến biểu tẩu!"
Ta vội đỡ nàng ta dậy, thuận tay bắt mạch.
"Chắc đây là ngoại thất mà phu quân nuôi trong phủ phải không? Thật là một người đáng yêu. Mau đứng dậy đi! Đang mang thai thế này, đừng để mệt nhọc quá!"
Tất cả khách khứa: "???"
Phu quân vừa kinh ngạc vừa tức giận.
"Nàng đang nói nhăng nói cuội gì vậy? Biểu muội còn ở trong khuê phòng chưa đính hồn, trong sạch không tì vết, sao nàng dám bịa đặt..."
Biểu muội mang vẻ mặt ấm ức đột nhiên quay đầu nôn khan.
"Ọe~"
Ta: "Sao vậy? Ngươi không thừa nhận sao? Hay là... bị ép buộc? Biểu muội đừng sợ, có oan ức gì cứ nói với biểu tẩu, tẩu tẩu sẽ làm chủ cho ngươi!"