Ngược lại, Vân Lam ngồi bên cạnh cuối cùng cũng ngắm xong bộ móng, quay sang tò mò về lớp mới của Tĩnh Nhã: "Chủ nhiệm lớp con là nam hay nữ, bao nhiêu tuổi rồi? Mới khai giảng có cần chuẩn bị quà cáp gì biếu không?" Vân Lam nhìn Dương Nghệ Quân, những chuyện này cô không rành, nhưng nhớ hồi tiểu học năm nào cũng phải tặng quà cho giáo viên chủ nhiệm và giáo viên bộ môn. Năm ngoái lúc Thừa Bân nhập học, cô nhớ cũng có tặng.
Dương Nghệ Quân không ngờ Vân Lam còn nhớ chuyện này, liền khen một câu trí nhớ tốt.
Vân Lam vui đến nỗi nép cả người vào lòng mẹ, làm nũng như một đứa trẻ chứ không phải người phụ nữ sắp bốn mươi.
"Được rồi, đừng quấy nữa. Vốn dĩ gọi Vãn Phong qua đây là để nói chuyện này. Lễ khai giảng và ngày nhà giáo sẽ gộp lại tặng quà một lần cho cả chủ nhiệm và các giáo viên bộ môn chính."
Dương Nghệ Quân liếc nhìn Chu Vãn Phong và Vân Tĩnh Nhã.
Vân Tĩnh Nhã không hề xa lạ với việc tặng quà đầu năm:
"Chủ nhiệm mới của con là một thầy giáo, khoảng bốn mươi tuổi, tên là Điền Hữu Nghiệp. Thầy trông nghiêm khắc lắm, cả buổi sáng nay con chưa thấy thầy cười lần nào. Vừa vào lớp đã lập tức ra quy định. Thầy nói khi thầy nói chuyện, tất cả mọi người phải dừng việc đang làm lại và lắng nghe, ai nói chuyện riêng sẽ bị gọi tên đuổi ra khỏi lớp. Cả lớp sợ đến mức không ai dám hó hé gì."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play