Chu Vãn Phong đạp xe, chậm rãi lướt qua mấy người họ, thậm chí lúc sượt vai còn cố tình bấm chuông mấy cái.
Cả nhóm quay lại liếc nhìn, trong đó có cả Chu Tuấn Lĩnh, nhưng chỉ một giây sau đã quay đi. Họ đứng dàn hàng ngang chiếm nửa con đường mà không hề thấy có vấn đề gì.
Cô lững thững đạp qua, ánh mắt liếc về phía Chu Tuấn Lĩnh ở giữa, thấy sắc mặt cậu ta không có gì khác thường. Chu Vãn Phong có thể khẳng định, người mà cậu ta vừa nói ở Dinh thự Nam Hồ không phải là cô.
Cô nhấn mạnh bàn đạp, chiếc xe lao nhanh về phía trước. Buổi sáng ra khỏi nhà, tâm trạng cô nhẹ nhõm và mong chờ bao nhiêu thì bây giờ thất vọng bấy nhiêu. Cái lớp học tồi tệ này khiến cô có cảm giác như đang đi chân trần trên một vũng nước thải bẩn thỉu, hôi thối. Trong vũng nước đó đầy rác rưởi, phân, giòi bọ, và dường như ngay giây tiếp theo, những con côn trùng xấu xí đó sẽ men theo chân cô bò lên khắp người. Chúng sẽ gặm nhấm máu thịt cô, và cuối cùng, cô cũng sẽ trở thành một phần của cái mớ hôi thối này.
Chu Vãn Phong hoảng hốt, chân đạp càng lúc càng mạnh, như thể có một thế lực vô hình đang siết chặt cổ họng, khiến cô cảm thấy ngột ngạt, bức bối và bất lực sâu sắc.
Hình như dù là kiếp trước hay kiếp này, cô luôn muốn thay đổi môi trường xung quanh, nhưng thực tế lại luôn đẩy cô từ một nơi tồi tệ này sang một hoàn cảnh còn tồi tệ hơn.
Kiếp này, cô thật sự chỉ muốn sống một cuộc đời yên ổn, tốt nhất là mọi người đừng để ý đến cô, cứ để cô được yên tĩnh. Khi tỉnh lại ở quê nhà Đông Sơn, ánh mắt thèm thuồng của ông chú Chu Chí Thành đã cho cô biết rằng ở lại đó cô sẽ không thể yên ổn. Đến thành phố Vân Hải, cô tưởng sẽ được thảnh thơi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT