Sợ Bình An mắc bệnh thủy đậu, mợ Tào bèn bế Phúc Lô nhỏ dọn vào cái tiểu viện phía tây không người ở. Lâm Nguyệt Bạch sai người chuẩn bị đủ than củi, mỗi ngày đều đặn đưa thuốc thang cùng ba bữa cơm, để Phúc Lô an tâm dưỡng bệnh.
Hôm sau, nàng dẫn Bình An đến Nam Thi Nhai. Nơi này chính là khu trung tâm sầm uất nhất của huyện Thịnh An, có tửu lầu lớn nhất, hiệu cầm đồ, đủ các loại cửa hàng, hiệu sách.
Mục đích của hai mẹ con là khảo sát cửa hàng. Một đoạn phố dài như vậy, có tiền cũng chẳng ai chịu bán. Lâm Nguyệt Bạch quyết tâm phải thâu tóm cho được hiệu buôn của nhà họ Trương, làm tổng cửa hàng cho Bạch Sương Đường.
Vừa đi, Bình An vừa líu lo với nương: “Nương ơi, con biết có một loại kẹo cứng, đủ mọi màu sắc, mỗi màu lại là một vị trái cây khác nhau. Lại còn có cả que gỗ nữa, gọi là kẹo mút đấy ạ!”
“Thật không?”
“Con còn biết một loại kẹo mềm, cho thêm sữa bò, cắn một miếng là thơm lừng mùi sữa!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play