Bình An trải qua một đêm mộng mị. Lúc thì những trang tạp thư hắn từng đọc kiếp trước hiện về, những kiến thức hữu dụng vô dụng lẫn lộn; lúc lại mơ thấy một người mặc cổn long bào, đầu đội mũ miện đứng trên đan bệ cao ngất, nhìn xuống chúng sinh. Vô số sinh linh gầy yếu kêu than bên tai hắn, tiếng kêu thảm thiết, nhưng người nọ vẫn thờ ơ như không nghe thấy.
Bình An chất vấn: "Ngươi vì sao mặc kệ con dân của ngươi?!"
Người nọ chậm rãi quay đầu, nhưng dưới mũ miện lại là một khuôn mặt vô diện.
Bình An giật mình tỉnh giấc, mồ hôi lạnh thấm đẫm áo đơn. Hắn trằn trọc không ngủ được, bèn ngồi dậy đốt đèn luyện chữ, suýt chút nữa làm lão cha vốn dậy sớm lên triều cảm động đến rơi nước mắt.
Khi trở lại Bác Kiêm Đường học hành, Bình An vẫn còn mải miết hồi tưởng cảnh tượng trong mơ đêm qua, đến nỗi sư phụ hỏi gì suýt nữa hắn cũng không nghe thấy.
"Hôm nay sao con thất thần vậy?" Mân Vương hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT