Sau khi ăn xong bữa trưa, Võ Đại Hổ đang chuẩn bị nghỉ ngơi, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa. Mặt hắn sầm xuống, bước nhanh đến mở cửa, khi nhìn thấy ngoài cửa chỉ có một mình Chúc lão, sắc mặt hắn dịu lại, khẽ nói: “Là đến tìm Tiểu Hàn sao? Đệ ấy ở...”
"Không không không, ta đến tìm ngươi." Chúc lão liên tục nói, nụ cười trên mặt có vẻ quá mức nhiệt tình.
Võ Đại Hổ còn nhớ dáng vẻ thân mật của ông ta với Địch Tố, nhưng vì biết ông ta không phải người đàn ông kia, nên thái độ không thể nói là thật tốt, nhưng cũng không tệ, bình tĩnh nói: “Tìm ta có chuyện gì sao?”
Chúc lão cười ha ha, vỗ tay nói: “Nhờ phúc Tống đại phu, thân thể Chúc Nghênh tốt hơn nhiều rồi! Ta nghĩ đi nghĩ lại, dường như cũng không có cách nào tốt để báo đáp hai vị. Trùng hợp đời trước Võ Trạng Nguyên Hình Lệ Vũ đến đây du ngoạn, buổi tối sẽ có một buổi tiệc mừng để đón gió cho hắn. Khi đó những tài tuấn trẻ tuổi ở châu phủ sẽ ở trong tiệc lộ tài, để thỉnh giáo với Hình Lệ Vũ. Vì vậy ta đến hỏi xem ngươi có muốn đi cùng ta không?”
Võ Đại Hổ trên mặt hiện lên một tia động lòng. Cơ hội tốt như vậy, vừa nghe là biết được chuẩn bị riêng cho con cháu thế gia. Đến lúc đó nếu có thể tỏa sáng trong buổi tiệc, lọt vào mắt Hình Lệ Vũ, thì cho dù không đoạt được Võ Trạng Nguyên, con đường làm quan sau này cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Lùi một bước mà nói, cho dù không lọt vào mắt Hình Lệ Vũ, nếu có thể được hắn chỉ điểm một hai câu, thì võ nghệ cũng sẽ tiến bộ rất lớn.
Hắn trong lòng tất nhiên là muốn đi, nhưng lại không hiểu vì sao Chúc lão lại nhường cơ hội tốt như vậy cho mình. Hắn không tin một Chúc phủ lớn như vậy lại không có một người học võ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT