Người nói vô tình, người nghe lại trong lòng nở hoa. Thục phi càng thêm thân thiện với Bình An: “Thật là một đứa trẻ hiểu chuyện. Đọc sách nửa ngày, chắc con đói bụng rồi phải không?”
Mân Vương đứng một bên hoàn toàn không hiểu. Bình An từ lúc vào cửa đến giờ nói được có năm chữ, sao mẫu phi lại nhìn ra cậu ấy là người hiểu chuyện được?
“Có chút đói ạ,” Bình An cũng không khách sáo.
Thục phi bảo họ đi chơi trước, rồi lệnh cung nhân vén tay áo rộng của mình lên, xuống bếp.
Không lâu sau, Bình An đã được ăn món cơm thịt khô xông khói hầm măng xuân. Vận may của cậu thật tốt. Từng hạt cơm tròn được bọc trong lớp dầu béo ngậy của thịt khô, vị thanh mát của măng xuân lại hòa quyện với vị mặn của thịt khô, có thể nói là tuyệt phẩm!
Cậu còn có một chén canh nấm tươi ngon nữa. Bình An hết lời khen: “Nương nương nấu ăn ngon quá.”
“Có muốn ăn thêm bát nữa không?” Thục phi hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play