Ngày hôm sau, đến lượt Triệu học sĩ giảng "Luận Ngữ", nhưng nhân vật chính là Mân Vương lại không đến lớp. Khi Đinh công công đến báo bệnh, vẻ khinh thường của Triệu học sĩ không thèm che giấu: “Lần này lại là cảm phong hàn ngẫu nhiên sao?”
Từ khi vị tổ tông này bắt đầu đi học, mỗi tháng đều đau đầu vài lần, cảm phong hàn vài lần, đau bụng đi ngoài vài lần... Trong triều, tin đồn Mân Vương ốm yếu bệnh tật cứ lan truyền mãi. Chỉ có ba vị sư phụ biết, đứa trẻ này một khi dính vào lông thì còn chạy nhảy lanh lẹ hơn cả khỉ.
“Lần này là bệnh thật ạ. Sáng sớm hôm nay dậy đã thấy chóng mặt, mệt mỏi, sắc mặt trắng bệch, đứng còn không vững. Ngay cả thái y cũng đã đến rồi, thế mà Điện hạ vẫn khóc đòi đi học cơ đấy,” Đinh công công giải thích.
Bình An ngồi gần nhất, nghe thấy hết, trong lòng "lộp bộp" một tiếng. "Mình vừa mới quen có một ngày, mà bệnh tật triền miên của Mân Vương cả đời đã bắt đầu xuất hiện rồi sao?"
Triệu học sĩ cũng lo lắng hỏi: “Thái y nói sao?”
"Nói là bị cảm nắng," Đinh công công đáp.
Triệu học sĩ theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ, tuyết trắng phủ đầy trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play