“Liên quan cái rắm gì đến tôi?”
Vốn dĩ là một câu ghét bỏ và châm chọc rõ ràng, lại khiến đôi mắt Khương Liễu mở to hơn nữa. Cô tò mò đánh giá cậu một lượt, ánh sáng trong mắt càng sâu hơn: “Này, Trần Ám, cậu thế mà cũng biết nói tục à?”
Trần Ám: “…”
Trần Ám sau khi nói tục lại tiếp tục đi về phía trước, phía sau lại nhấp nháy theo một bóng dáng khác hơi gầy.
Khương Liễu vừa đi theo cậu vừa ríu rít nói: “Buổi tối tôi ăn nhiều quá, nên muốn đi ra ngoài tiêu thực, không ngờ lại gặp được cậu. Trần Ám, cậu có thấy không, trăng đêm nay thật đẹp!”
Trần Ám không đọc tác phẩm Những Phiến Đá Mục Súc Để Nghỉ Hè, nhưng cũng hiểu ý nghĩa của những lời này. Cậu ngoảnh đầu nhìn người bên cạnh, lại thấy cô chỉ ngây ngốc nhìn chằm chằm vầng trăng trên trời, liền cảm thấy mình đã suy nghĩ nhiều rồi. Có lẽ cô chỉ đang trần thuật một sự thật khách quan.
Khương Liễu không đợi được Trần Ám đáp lại, cân nhắc từ ngữ một chút, ngữ khí mang theo chút cẩn trọng: “Này, tôi lừa cậu đấy. Thật ra là vì tôi nghe thấy cậu và dì Trần đang cãi nhau, lo lắng cho cậu nên mới đi theo cậu ra ngoài…”
“Cậu nghe thấy hết rồi à?” Trần Ám không phát hiện giọng nói mình có chút run run.
“Tôi chỉ nghe thấy hai người cãi nhau, còn nội dung cãi nhau… Hay là bây giờ cậu kể cho tôi đi, tôi thề, tuyệt đối sẽ không nói với người khác!” Khương Liễu thề son sắt, vỗ vỗ vào lồng ngực hơi khô gầy của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play