◎ Nhấn vào đây để xem mèo đánh nhau ◎
Hứa Gia về đến nhà, dù cảm thấy bài viết kia có gì đó kỳ lạ nhưng cô lại nghĩ có lẽ mình đã suy nghĩ quá nhiều, có thể chủ bài viết có một tâm hồn "trẻ trâu".
Đầu tiên, cô tìm kiếm xem "Liên minh Mèo Chó" rốt cuộc là cái gì, nhưng trên mạng hoàn toàn không có bất kỳ thông tin nào về phần mềm này.
Bây giờ trong chiếc điện thoại này chỉ có ứng dụng Liên minh Mèo Chó và ứng dụng chống lừa đảo. Ứng dụng chống lừa đảo không hề đưa ra bất kỳ cảnh báo nào.
Tất cả số dư của cô vẫn ở mức như lúc nhận lương hai ngày trước, không hề giảm đi và tất nhiên cũng không thể tăng thêm.
Hứa Gia tắt trình duyệt, vừa ăn bún vừa mở 【Khu Chó】 trên diễn đàn.
Phong cách ở đây có vẻ hài hòa hơn một chút, chỉ có điều vài bài đăng của các chủ bài viết toát lên vẻ "ngây thơ trong sáng" rõ ràng.
【Vừa lỡ cắn thủng cái ghế sofa mới mua của đại ca, phải làm sao đây, cần giúp đỡ gấp!】
【Chị gái đi công tác được ngày thứ hai rồi, nhớ chị ấy quá, huhu.】
【Hôm nay vẫn đang cố gắng học cách mở cửa, mở cửa khó quá, muốn khóc ghê.】
Hứa Gia cố gắng suy nghĩ xem rốt cuộc ai đang đăng bài ở đây. Bài thứ hai còn dễ hiểu, nhưng cắn ghế sofa là sở thích kỳ quặc gì vậy? Đây là tổ chức phi pháp gì hay sao mà trong bài viết của ai cũng liên tục xuất hiện từ "đại ca"?
Còn về bài thứ ba, có lẽ là người khuyết tật.
Hứa Gia thầm cổ vũ chủ bài viết trong lòng, những người nỗ lực sẽ không có vận may quá tệ đâu.
Cho đến khi cô thấy một bài viết có cách diễn đạt tương tự như của "con người" –
【Chị gái mới đến tòa nhà số 5 xinh quá, ai biết đó là giống gì không? Chị ấy vừa mới đến, chắc chưa có trong diễn đàn đâu nhỉ.】
Hứa Gia im lặng nhìn màn hình, nghĩ rằng "chị gái" và "giống loài" dù thế nào cũng không thể dùng chung với nhau.
【Lầu 2: Trả lời lầu trên, là chó săn Afghan đấy. Hồi xưa bạn cùng phòng tôi là chó săn Afghan, trông sang chảnh lắm, tính tình lại cực tốt, thực sự rất đáng yêu.】
【Lầu 3: Hôm qua tôi thấy rồi, cô ấy thật sự rất quý phái, ghen tị quá, tôi cũng muốn trông như thế huhuhuhu.】
Hứa Gia suy ngẫm hai câu nói đầy ắp thông tin này, cô cảm thấy mình không thể nhìn từ góc độ của con người được nữa.
Nhưng nếu đổi các nhân vật chính trong bài viết thành chó, thì mọi chuyện lại hợp lý hơn nhiều. Hơn nữa, khu vực này cũng có tên là khu Chó, vậy thì càng hợp lý hơn.
Tuy vô lý nhưng lại có chút hợp lý.
Nhưng làm sao mà chó lại biết lên mạng và gõ chữ được chứ?
Hứa Gia lắc lắc đầu, gạt bỏ những suy nghĩ kỳ lạ đó ra khỏi đầu.
Hiện nay có rất nhiều người thích "hóa thân thành động vật", có lẽ những người này là fan của trào lưu "hóa chó".
Là một người hâm mộ trung thành của trào lưu "cá muối" (sống lười biếng), Hứa Gia bày tỏ sự thấu hiểu và tôn trọng.
Hứa Gia vẫn còn chút công việc phải làm. Sau tháng này, cô dự định sẽ nghỉ việc nên tạm gác điện thoại qua một bên để mở máy tính.
Vài tiếng sau, cô mệt mỏi xoa xoa giữa hai đầu lông mày, thở phào một hơi rồi lại cầm điện thoại lên.
Cái ứng dụng Liên minh Mèo Chó kia trông rất kỳ lạ, cô quyết định tìm hiểu kỹ hơn về đối tượng người dùng của diễn đàn.
Vừa mở diễn đàn, một bài viết mới đăng cách đây vài phút ở khu Mèo đã đập vào mắt Hứa Gia.
【Tôi và Tiểu Hoa hẹn nhau “giao lưu võ thuật” ở bên đài phun nước, có chị em nào giúp tôi một tay để lấy lại uy danh của mèo tam thể không?】
Nếu Hứa Gia nhớ không lầm, tam thể là giống mèo có bộ lông được tạo thành từ ba màu khác nhau.
Bên dưới có không ít người tự xưng là mèo tam thể bày tỏ sẵn sàng hưởng ứng lời kêu gọi của chủ bài viết, cũng có nhiều người khác nói sẽ đến xem cho vui.
Hứa Gia trợn tròn mắt. Công khai tụ tập đánh nhau trên diễn đàn?
Cô phân vân mãi không biết có nên báo cảnh sát không nhưng ngay lúc đó, ngoài sân lại vang lên tiếng reo hò phấn khích của một đám người.
Hứa Gia ra ban công nhìn xuống xung quanh, vừa lúc thấy một cô gái vẫy tay gọi bạn: “Bên cạnh đài phun nước có hai đám mèo đánh nhau kìa!”
Phía trước tòa nhà cô ở không có công trình nào che chắn, nên có thể nhìn thấy đài phun nước trung tâm của khu chung cư.
Vào cuối tuần, đài phun nước sẽ hoạt động từ bảy đến tám giờ tối. Bình thường nơi này có rất nhiều trẻ con chơi đùa, trông rất náo nhiệt.
Hôm nay cũng không ngoại lệ, chỉ có điều là mọi người không xem đài phun nước là nhân vật chính.
Lúc này, trên bãi cỏ cạnh đài phun nước đang tụ tập một đám mèo đủ màu sắc, một bên là mèo mướp, một bên là mèo tam thể chủ yếu có ba màu đen, trắng, vàng.
Ngoài những con mèo đang dựng đuôi đối đầu nhau, trên cây và bãi cỏ gần đó còn có rải rác vài con mèo khác. Chúng đều cuộn đuôi nằm xuống, trông như đang xem kịch vậy.
Xung quanh cũng có rất nhiều người hiếu kỳ, ai cũng tò mò cầm điện thoại lên quay video.
Hứa Gia mở cửa sổ, nghe thấy một con mèo "meo" một tiếng ở rất gần mình. Cô nhìn xuống, thấy một con mèo đen trắng đang nằm trên ban công tầng dưới, mắt không chớp nhìn về phía đài phun nước.
Cô nhớ con mèo này, vì nó trông quá hài hước nên mỗi lần hàng xóm dưới nhà xách túi đựng mèo ra ngoài là lại bị mọi người vây quanh ngắm nghía rất lâu.
Con mèo như cảm nhận được sự tồn tại của Hứa Gia, một người một mèo nhìn nhau, rồi rất ăn ý dời mắt đi, chuyên tâm "hóng biến" ở đài phun nước.
Một lát sau, hai bên mèo lao vào nhau, vừa cào vừa vỗ, cảnh tượng khiến cô thấy vô cùng chấn động.
Nhưng hình như chúng không thực sự đánh nhau.
Hứa Gia từng thấy mèo hoang đánh nhau, chúng nó thường kêu những tiếng chói tai, mỗi nhát cào đều rất mạnh mẽ tàn nhẫn.
Còn những con mèo này, tai của chúng vẫn dựng thẳng bình thường, khi tấn công nhau thì lực ở đuôi và móng vuốt cũng nhẹ hơn rõ ràng.
Hai con mèo đầu đàn của hai bên đứng đối diện nhau, vươn móng vuốt vỗ nhanh vào đầu đối phương. Hứa Gia tự thuyết minh trong lòng: Mèo "gà" vờn nhau.
Vài phút sau, chúng dường như đã đánh xong, lần lượt đi theo con mèo đầu đàn tản ra.
Những con mèo xem kịch xung quanh cũng đứng dậy rời đi. Khu vực quanh đài phun nước chỉ còn lại những đứa trẻ đang chơi đùa với nước và những người hóng chuyện vẫn chưa thỏa mãn.
Con mèo đen trắng ở dưới lầu cũng kêu vài tiếng vẻ chưa đã, rồi chui qua cửa sổ vào trong.
Hứa Gia rụt đầu vào, làm mới bài viết trên điện thoại, thấy chủ bài đăng đã có một bình luận mới nhất.
【Lầu 28: Đánh xong rồi, lại hòa, hẹn bữa khác.】
【Lầu 29: Có nhiều con người ở bên cạnh chụp ảnh quá, phiền thật.】
Cô cảm thấy bài viết này và việc tụ tập đánh nhau của đám mèo kia khá trùng khớp. Bình luận của lầu 29 cũng rất kỳ lạ, khiến cô lờ mờ có một suy đoán không khoa học.
Vừa làm mới, cô đã thấy bình luận của quản trị viên.
【Trả lời của Quản trị viên: Tự ý hẹn đánh nhau mà không báo cáo và kiểm tra trước, làm ảnh hưởng đến trật tự khu chung cư. Tất cả những người tham gia ẩu đả sẽ bị khóa tài khoản ba ngày.】
Dưới bài viết này không còn bình luận mới nào nữa, cứ như những cư dân mạng đó thật sự đã bị khóa tài khoản.
Hứa Gia lướt mãi trên bài viết này mà không thấy bài mới, bèn mở khu Chó.
【Ha ha ha, có ai thấy cái thằng ngốc Mộc Mộc hôm nay mặc gì không? Áo bông hoa đỏ hoa xanh ha ha ha ha! Trên đầu còn thắt một cái nơ bướm màu đỏ to đùng!】
【Lầu 2: Thị hiếu của đại ca nhà nó xưa giờ luôn rất đặc biệt.】
【Lầu 3: Hôm qua nó cười nhạo tôi mặc quần da, hôm nay đến lượt nó rồi, chúc phúc.】
【Lầu 4: Hôm kia nó cười nhạo tôi mặc yếm, hôm nay đến lượt nó rồi, chúc phúc.】
【Lầu 5: Mấy người tưởng tôi ra ngoài chơi thì không lướt bài à, nói xấu sau lưng tôi đúng không?】
Hứa Gia tùy ý liếc mắt ra ngoài cửa sổ, vừa thấy một ông lão mặc chiếc áo bông hoa văn lớn kiểu Đông Bắc, con chó dắt theo cũng mặc một chiếc áo hoa nhỏ cùng kiểu, trên đầu còn thắt một cái nơ bướm đỏ to sặc sỡ.
Cô nhìn ID "Mộc Mộc" của lầu 5, rồi nhìn bóng lưng con chó đang rụt rè sắp khuất sau bức tường, cô bỗng cảm thấy thế giới này thật là ảo diệu.
Con chó này Hứa Gia biết, nó đúng là tên Mộc Mộc thật. Vì ông lão này ngày nào cũng dắt chó đi dạo bất kể nắng mưa, lần nào cũng yêu chiều lẩm bẩm: “Mộc Mộc ngoan, Mộc Mộc ngoan.”
Thế nên cô đã đơn phương cho rằng mình quen biết con chó này.
Hứa Gia suy nghĩ một lát, rồi lên mạng tìm kiếm “mèo tam thể”.
Nhìn những con mèo tam thể có màu lông rất giống những con mèo bên đài phun nước lúc nãy trên màn hình, cô càng thêm chắc chắn về suy đoán của mình.
Để xác thực suy đoán, cô tiếp tục lướt xem bài mới ở hai khu vực.
Hầu hết các bài viết đều rất bình thường. Sau mười phút, cô mới tìm thấy một bài mới ở khu Mèo.
【Hôm nay hàng mới vừa về, có anh em nào muốn không? Ở cửa căn hộ 301, tòa nhà 4, thằng em tôi không đóng cửa, ai đến trước lấy trước nhé.】
Cô ở căn hộ 302, tòa nhà 4. Hàng xóm nhà cô đúng là có nuôi một con mèo.
Cô đi ra cửa, nhìn qua màn hình nhỏ của khóa mật mã để xem hành lang.
Hàng xóm không đóng cửa, cửa chống trộm mở toang, còn cánh cửa gỗ bên trong thì khép hờ.
Hứa Gia rất kiên nhẫn ngồi trên sofa gần cửa để lướt diễn đàn, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn màn hình nhỏ.
【Lầu 2: Tôi đến ngay đây!】
Khoảng mười phút sau, một con mèo vàng nhỏ xuất hiện trước cửa căn hộ 301. Nó kêu khẽ vài tiếng, cánh cửa gỗ khép hờ được đẩy ra, một con mèo xám tròn trĩnh thò đầu ra.
Mèo xám dùng chân đẩy một cái chậu ra cửa. Con mèo vàng ăn vài miếng rồi kêu vài tiếng chào nó, sau đó bỏ đi.
Lại có thêm hai con mèo khác màu đến "nhà ăn miễn phí" của mèo xám, cuối cùng nó lại đẩy cái chậu vào trong và cũng không xuất hiện nữa.
Hứa Gia cảm thấy suy đoán của mình đã được xác thực, cô tiếp tục làm mới bài viết đó và thấy bình luận mới nhất của chủ bài viết cùng với lời cảm ơn của các cư dân mạng khác.
【Lầu 10: Anh chị em đừng đến nữa, đã ăn hết rồi, lần sau có hàng mới tôi sẽ gọi.】
【Lầu 11: Cảm ơn chủ bài viết, tôi ăn no rồi.】
Hứa Gia chớp chớp mắt nhìn màn hình như thể vừa phát hiện ra một điều gì đó đáng kinh ngạc.
Kết hợp các đặc điểm của người đăng bài ở cả hai khu vực, nếu coi chủ bài viết là động vật thì sẽ rất dễ hiểu. "Thằng em" ở khu Mèo là chủ của con mèo, còn "đại ca" và "chị gái" ở khu Chó là chủ của con chó.
Bất kể là người trèo cây, người đánh nhau, người phá hoại đồ đạc hay người ngưỡng mộ vẻ đẹp của chó săn Afghan, chỉ cần thay "người" bằng "mèo" và "chó" thì mọi thứ đều trở nên vô cùng hợp lý.
Thế là cô đã lật tung tất cả các bài viết ở cả khu Mèo và khu Chó.
Bài viết cũ nhất được đăng cách đây ba ngày. Khi cô cố gắng lướt xa hơn nữa, một thông báo của hệ thống hiện ra: “Bạn chưa đăng ký tài khoản, không thể xem các bài viết trước ba ngày.”
Hứa Gia làm theo hướng dẫn của hệ thống để đăng ký tài khoản, nhưng một thông báo khác lại hiện lên: “Tài khoản của bạn chưa đăng ký đủ ba ngày, không thể xem các bài viết trước ba ngày.”
Cô nén lại sự tò mò, dự định sẽ đợi qua ba ngày rồi xem các bài viết trước.
Diễn đàn không có nhiều người dùng nhưng số lượng bài viết lại không ít, số lượng lên đến vài trăm bài.
Nhiều chủ tài khoản đăng bốn năm bài mỗi ngày, Hứa Gia đã quen mặt với vài ID cực kỳ năng động.
Mọi người trên diễn đàn chủ yếu trò chuyện về chuyện phiếm của những con mèo, con chó khác. Chúng cùng nhau đưa ra ý tưởng và hẹn đánh nhau, phong cách vừa hợp lý lại vừa vô lý.
Hứa Gia thực sự rất tò mò không biết những con mèo, con chó này dùng công cụ gì để lên mạng, làm thế nào chúng có thể gõ được chữ của con người và người quản trị duy trì trật tự kia là ai?
Cô tùy tiện khoác một chiếc áo rồi đi xuống tầng, dựa vào trí nhớ tìm đến nơi có nhiều mèo hoang nhất trong khu chung cư.
Trên đường đi có cư dân dắt chó đi dạo, cũng có người bế mèo ra ngoài chơi nhưng chúng đều trông như những thú cưng bình thường, ngoài việc chúng ngoan ngoãn một cách lạ thường - ngay cả con chó Poodle vốn bị tất cả cư dân chê là hễ thấy người là cắn cũng không còn như vậy nữa.
Tại bồn hoa trung tâm, nơi được coi là điểm tụ tập của mèo hoang, có ba con mèo mướp đang nằm cuộn tròn, nheo mắt. Hứa Gia cảm thấy chúng tỏa ra một nỗi buồn bã như thể vừa bị khóa tài khoản.
Số lượng mèo hoang cũng thực sự đã giảm bớt, vài tháng trước nơi này ít nhất có gần chục con mèo, khiến nhiều người không dám đi dạo ở bồn hoa.
Hứa Gia đi một vòng lớn khắp khu chung cư mà vẫn không phát hiện ra những con mèo, con chó này dùng gì để lên mạng. Cô cũng không thể túm một con mèo đang nằm yên để hỏi cho ra lẽ.
Trời càng tối, Hứa Gia đành tay trắng về nhà.
Vì chiếc điện thoại này có một ứng dụng Liên minh Mèo Chó không thể gỡ cài đặt nên cô không dám mạo hiểm cài thêm phần mềm, đành đặt mua chiếc điện thoại mới của hãng Nho trên mạng. Nhân viên giao hàng nói sáng hôm sau sẽ giao đến.
Lúc này, Hứa Gia mới nhận ra mình thật sự rất rảnh rỗi, không tận hưởng thời gian cuối tuần vui vẻ mà lại đi tìm hiểu những chuyện kỳ lạ.
"Học hỏi là một đức tính truyền thống tốt đẹp của con người." Cô tự an ủi bản thân.
Hứa Gia, người vừa nghĩ rằng mình đã lãng phí thời gian cuối tuần, lại không hề có gánh nặng tâm lý mà mở Liên minh Mèo Chó lên.
Cô cứ thế lướt qua khu Mèo một chút, rồi lại lướt sang khu Chó, cho đến khi thấy một bài viết có phong cách không hề ăn nhập với khu Mèo:
【Giữa thời buổi loạn lạc, ai chơi game với tôi không? Dưới 25 sao, biết đi đứng chứ đừng phá game, tôi sẽ gánh.】