◎ Phần mềm kỳ lạ ◎
Hứa Gia hơi khó khăn xách một quả dưa hấu, gật đầu chào hỏi những người hàng xóm quen mặt.
Khi đi đến gần tòa nhà, cô bỗng cảm thấy có gì đó không ổn.
Rõ ràng là bảy giờ tối mùa hè nhưng trời lại tối đen như lúc nửa đêm. Đèn đường ở hai nên đường cũng mờ hơn bình thường, một vài cái thậm chí còn nhấp nháy liên tục.
Khu chung cư của Hứa Gia nổi tiếng với dịch vụ quản lý tốt, môi trường đẹp và an ninh tuyệt vời, nên cô hơi thắc mắc tại sao đèn đường lại đồng loạt “đình công” như vậy.
Không chỉ có trời tối và đèn đường mà cả những người già thường ngồi hóng mát dưới gốc cây lớn, hay lũ trẻ chơi đùa bên đài phun nước đều biến mất không một dấu vết. Cả khu chung cư trống trải và tĩnh lặng, cứ như chỉ còn lại một mình cô.
Thế nhưng tâm trạng của Hứa Gia hoàn toàn bị chiếm lấy bởi sự háo hức của một đêm thứ sáu tuyệt vời, lúc này cô đang lên kế hoạch cho một cuối tuần hoàn hảo.
Hứa Gia sải bước nhanh hơn, trong khu chung cư yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng giày cao gót “tạch tạch” trên nền xi măng.
Khi cô đi đến gần cửa ra vào tòa nhà, bỗng nhiên nghe thấy tiếng mèo kêu yếu ớt ở gần đó. Tiếng kêu không giống như phát ra từ con đường nhỏ hay bãi cỏ bên cạnh, mà lại giống như từ trên trời vọng xuống.
Cô ngước nhìn theo tiếng kêu, phát hiện trên cột đèn cạnh thùng rác có một con mèo đen tuyền đang đứng.
Con mèo đó đen đến nỗi hòa vào màn đêm, nhưng đôi mắt màu vàng nhạt của nó lại lấp lánh ánh sáng, hòa quyện với bầu trời đêm tựa như những vì sao.
Chỗ đứng trên đỉnh cột đèn chỉ là một khoảng nhỏ, bốn chân con mèo co ro lại.
Hứa Gia nhìn con mèo đen liên tục thay đổi tư thế trên cột đèn, cô nghĩ chắc là nó không thể xuống được.
Cô không để ý rằng cột đèn chỉ cao bằng một tầng lầu và ngay sát đó là bãi cỏ mềm.
Cô đặt quả dưa hấu xuống chân, ngửa đầu và dang hai tay, giọng nói nhẹ nhàng: “Nhảy xuống đi, chị đỡ em.”
Ánh đèn dù mờ nhưng nhìn thẳng vẫn hơi chói mắt, Hứa Gia khẽ nghiêng đầu, nheo mắt lại.
Con mèo đen không kêu nữa, nó lại đổi một tư thế khác và cứ thế nhìn chằm chằm Hứa Gia từ trên cột đèn.
Hứa Gia cũng cứ thế dang tay, ánh đèn mờ ảo bao phủ lấy cơ thể cô.
Một lát sau, Hứa Gia đành bất lực hạ tay xuống, cô làm sao có thể hy vọng một con mèo hiểu được lời mình nói chứ?
Cột đèn này quá cao, cô không thể nào trèo lên được. Hứa Gia rụt tay lại, chuẩn bị gọi cho ban quản lý.
Hứa Gia rất ít khi liên lạc với ban quản lý, cô không thích làm phiền người khác nhưng cũng không thể cứ để con mèo ở trên đó mãi.
Hứa Gia lấy điện thoại ra, đang lật tìm số của ban quản lý trong danh bạ, cô vô tình ngước lên thì thấy con mèo bỗng nhiên cong lưng, nhìn Hứa Gia rồi nhảy xuống.
Hứa Gia theo phản xạ đưa tay ra đỡ lấy nó, con mèo đen nhỏ mềm mại được cô ôm trọn vào lòng.
Cùng lúc đó, điện thoại của cô rơi mạnh xuống nền xi măng cạnh bãi cỏ, phát ra tiếng vỡ chói tai trong sự tĩnh lặng.
Con mèo này rất đẹp, bộ lông đen bóng mượt mà không giống mèo hoang.
Mèo đen lại liếc nhìn Hứa Gia một cái, nhanh chóng nhảy ra khỏi vòng tay cô rồi vụt chạy về phía bãi cỏ.
Hứa Gia nhìn nó chạy đi, lúc này mới cúi xuống nhìn chiếc điện thoại đã "tê liệt" sau cú rơi.
Màn hình điện thoại nứt toác như mạng nhện, vỏ sau đã tách rời khỏi thân máy.
Cô cúi người nhặt những mảnh vỡ của chiếc điện thoại cho vào túi, tính toán mai sẽ mang ra tiệm sửa thử xem sao.
Nếu không sửa được thì "cái cũ không đi, cái mới không đến", mua một chiếc điện thoại mới vậy.
Với tâm trạng rất tốt, đôi mắt Hứa Gia cong lên, cô xách dưa hấu đi.
Trong bóng tối mà Hứa Gia không nhìn thấy, đồng tử của con mèo đen co lại, chăm chú nhìn cô đi vào cửa tòa nhà.
Điện thoại hỏng không chơi game được, Hứa Gia bèn thức khuya cày một bộ anime. Hôm sau, cô ngủ đến hơn mười giờ mới tỉnh dậy để đi sửa điện thoại.
Để tiện thanh toán, cô mang theo chiếc điện thoại cũ dùng làm máy phụ. Máy hơi lag một chút nhưng các ứng dụng cần thiết vẫn còn, dùng tạm thì vẫn được.
Hứa Gia lấy từng mảnh từng mảnh "di hài" của chiếc điện thoại ra khỏi túi, đến cả thợ sửa cũng phải ngạc nhiên: “Cái này của cô rơi nát quá... Tôi sẽ cố gắng xem thử nhưng ở mức độ này chắc là không sửa được đâu.”
“Vâng, được ạ.”
Hứa Gia nhìn dáng vẻ lắc đầu thở dài của người thợ, lập tức bắt đầu chọn điện thoại mới.
Cô nhìn kỹ một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên mẫu điện thoại mới nhất của hãng Nho.
Cô quyết định lát nữa sẽ mua chiếc này, giá không cao, đánh giá đều tốt, kiểu dáng cũng sang trọng.
Hứa Gia đã vui vẻ bắt đầu lên kế hoạch xem sau khi có điện thoại mới thì nên tải những gì. Bỗng nhiên, giọng nói đầy kinh ngạc của người thợ vang lên: “Điện thoại của cô chắc là đến để báo ân đấy nhỉ?”
Hứa Gia lập tức tò mò ghé lại gần, người thợ tiếp tục nói: “Ngoài vỏ và màn hình có chút nứt ra thì dùng hoàn toàn không có vấn đề gì. Cô nhìn màn hình này xem, nứt gần thành vòi sen rồi mà cảm ứng vẫn cực nhạy. Chỉ cần thay màn hình ngoài là dùng bình thường được.”
Hứa Gia dời ánh mắt khỏi chiếc điện thoại hãng Nho, thầm nói "tạm biệt" với chiếc điện thoại mới đó trong lòng.
Hứa Gia đợi người thợ thay xong màn hình, cô cầm điện thoại đi ra ngoài. Cô tùy ý vuốt màn hình thử một lúc, quả thực rất nhạy và nó còn cho cô cảm giác nhạy hơn cả lúc chưa bị rơi.
Hứa Gia tắt điện thoại, chuẩn bị đi mua chút đồ ăn về.
Ngay khoảnh khắc màn hình điện thoại khóa lại, một biểu tượng màu đen vụt qua trong tầm mắt cô.
Cô lập tức mở khóa, vuốt sang phải một cách dứt khoát, ánh mắt tập trung vào một biểu tượng hình tai mèo màu đen ở góc dưới bên phải màn hình.
Hứa Gia quen thuộc với tất cả các ứng dụng trong điện thoại, nhưng điện thoại của cô hoàn toàn không có thứ này.
Bên dưới ứng dụng có bốn chữ: Liên minh Mèo Chó.
Ý thức cảnh giác của Hứa Gia rất cao, cô quyết không cho phép bất kỳ phần mềm không rõ nguồn gốc nào tồn tại trong điện thoại. Cô lập tức nhấn giữ vào ứng dụng để xóa.
Nhưng dù cô có nhấn thế nào, chữ "gỡ cài đặt" cũng không xuất hiện và phần mềm chống lừa đảo cũng không hề đưa ra bất kỳ cảnh báo nào.
Hứa Gia bỏ tay ra, định thử gỡ cài đặt từ mục quản lý ứng dụng, thì lúc này, một người đi đường bên cạnh va vào tay cô.
Ngón tay cô không kiểm soát được mà chọc vào màn hình, ứng dụng đó đã được mở ra.
Hứa Gia không kịp nhìn xem ai đã va vào mình, cũng không kịp xem ứng dụng đó trông như thế nào. Ý thức chống lừa đảo của cô lúc này đã đạt đến đỉnh điểm.
Trước đây, Hứa Gia từng đọc về cách xử lý khi lỡ chạm vào đường link lạ. Cô dựa theo trí nhớ, lập tức tắt nguồn điện thoại, rồi chạy lại tiệm sửa chữa: “Xin lỗi anh, anh có thể giúp tôi lấy sim ra không? Và cài lại hệ thống nữa, cảm ơn.”
Trong lúc người thợ cài lại hệ thống, cô lấy chiếc điện thoại phụ ra, đăng nhập vào ứng dụng ngân hàng và X-pay, bắt đầu đổi mật khẩu thẻ ngân hàng và X-pay.
Hứa Gia cẩn thận kiểm tra từng mục, số dư của cô không hề bị chuyển đi.
Sau khi người thợ thao tác xong và giao điện thoại lại cho cô, cô đã khôi phục cài đặt gốc cho máy.
Sau một loạt các thủ tục, Hứa Gia khởi động lại máy, nhìn biểu tượng tai mèo vẫn ngoan cố nằm trên màn hình trống rỗng, cô bắt đầu suy nghĩ.
Cô kiểm tra lại số dư một lần nữa, vẫn không có gì thay đổi.
Giờ điện thoại không còn gì cả, Hứa Gia dứt khoát nhấn mở Liên minh Mèo Chó. Cô muốn xem rốt cuộc cái phần mềm cứ như mọc rễ trong điện thoại này là cái thứ gì.
Trên màn hình xuất hiện một chú mèo đen nhỏ, rồi lại xuất hiện một chú chó cỡ lớn.
Hứa Gia bỗng nhiên nhớ đến con mèo đen nhỏ đêm qua. Nhưng trong mắt người không nuôi mèo như Hứa Gia, thì mèo đen nào cũng giống nhau, vì vậy cô không nghĩ thêm nữa.
Sau đoạn hoạt hình, trang chủ hiện ra hai khu vực: 【Khu Mèo】và 【Khu Chó】. Ngoài hai khu vực đó, một dòng chữ nhỏ phía trên cùng đã khiến Hứa Gia cảnh giác.
Dòng chữ in đậm màu đen, viết: "Diễn đàn trao đổi khu chung cư Phú Lệ Danh Thành". Mà khu chung cư của Hứa Gia cũng có tên là Phú Lệ Danh Thành.
Điều đầu tiên Hứa Gia nghĩ đến không phải là chuyện siêu nhiên mà là có kẻ xấu đã cấy một phần mềm virus từ xa vào điện thoại của cô.
Hứa Gia nhấn vào Khu Mèo ở bên trái, cô dự định chỉ cần thấy có gì bất thường là sẽ lập tức báo cảnh sát.
Cấu trúc trang này rất giống một diễn đàn bình thường, từ trên xuống dưới có một loạt bài viết được sắp xếp ngay ngắn, chỉ là tiêu đề của các bài viết này rất kỳ lạ.
【Thằng em của tôi dạo này ngày càng ngông cuồng, mỗi ngày cứ phải hôn tôi mấy chục lần, tôi có đánh nó, cào nó cũng vô ích.】
【Lili nhà bên nói, lần trước nó nhảy từ tầng mười tám ra ngoài mà không chết, tôi không tin. Lát nữa tôi sẽ thử xem sao, anh em đợi tin tôi nhé.】
【Vừa đánh nhau với mấy thằng nhà bên xong, giờ thấy sảng khoái ghê, mai đánh tiếp.】
Những lời này nhìn thế nào cũng không giống lời của cư dân mạng bình thường. Hứa Gia cũng không nhớ có cư dân nào từng ngã từ tầng mười tám xuống, càng chưa từng nghe nói nhà bên nào đánh nhau.
Nghĩ một lúc, Hứa Gia nhấn vào bài viết thứ hai.
【Lầu 2: Cứ thử đi rồi "thăng".】
【Lầu 3: Lili? Lili ở tòa nhà số 8 à? Cậu nghe nó khoác lác thôi, nó là do rơi xuống cái lưới ở tầng dưới, rồi lại rơi xuống cây nên mới không sao đấy, đừng hỏi tại sao tôi biết rõ như vậy, lúc nó rơi xuống cây đã đập trúng đầu tôi.】
Những bình luận tiếp theo đều khuyên chủ bài viết đừng thử, cũng có vài bình luận xúi giục nhưng cuối cùng chủ bài viết vẫn quyết định quý trọng sinh mạng.
【Lầu 17: Cảm ơn anh em nhiều nhé, tôi vừa đi hỏi Lili rồi, đúng là như lầu 3 nói thật. Quý trọng sinh mạng là trách nhiệm của mỗi người, đừng tin lời nói ma quỷ của kẻ khác.】
【Trả lời của Quản trị viên: Diễn đàn không phải là nơi ngoài vòng pháp luật, xin đừng xúi giục người khác tự làm hại bản thân hay làm hại người khác. Tất cả người dùng chỉ được đùa giỡn trong chừng mực, một khi phát hiện hành vi cố ý gây hại, tài khoản của đương sự sẽ bị khóa ba ngày, trường hợp nghiêm trọng sẽ bị khóa vĩnh viễn. Quản trị viên đã ghi lại danh sách những kẻ xúi giục ác ý, nếu tái phạm sẽ khóa tài khoản.】
Bình luận của quản trị viên này khá bình thường, nhưng phản ứng của cư dân mạng lại có vẻ hơi quá khích.
Những người từng xúi giục đều rất ngoan ngoãn và sợ hãi xin lỗi chủ bài viết, đồng thời liên tục cam đoan với quản trị viên rằng mình sẽ không bao giờ tái phạm sai lầm tương tự.
Thái độ thành khẩn như thể việc bị khóa tài khoản là một chuyện rất nghiêm trọng vậy.
Hứa Gia nhìn chằm chằm một lúc, thấy không giống phần mềm lừa đảo mà thực sự trông như một diễn đàn, nhưng có lẽ đối tượng người dùng hơi kỳ lạ.
Cô quyết định về nhà sẽ nghiên cứu kỹ hơn. Trước khi cất điện thoại, cô làm mới lại bài viết mới nhất một lần nữa, ở khu Mèo có một bài đăng mới cách đây một giây.
【Anh em ơi! Chúng ta chuẩn bị đi khám sức khỏe đấy! Hy vọng đợt này tất cả chúng ta đều khỏe mạnh nhé!】
Hứa Gia liếc nhìn một cái rồi cất điện thoại đi. Sau đó cô như chợt nhớ ra điều gì, bàn tay đang cầm điện thoại khẽ co lại.
Vừa nãy trong điện thoại không có sim, vậy rốt cuộc cô đã lướt diễn đàn bằng cách nào?
Trên đường về, Hứa Gia cứ mải suy nghĩ về tính khả thi của việc lướt diễn đàn mà không cần mạng, mãi đến khi đến cổng khu chung cư, cô mới bị tiếng ồn ào xung quanh làm gián đoạn suy nghĩ.
Một đám người vây quanh một khoảng đất trống, không biết đang làm gì. Hứa Gia cũng tiến lại gần, nhón chân nhìn vào.
Những người được đám đông vây quanh là hai người đàn ông trẻ tuổi, đeo khẩu trang và găng tay. Trước mặt họ là bốn chiếc lồng, mỗi lồng có một con mèo.
Hứa Gia bắt gặp ánh mắt của một trong hai người đàn ông. Anh ta có đôi mắt phượng với khóe mắt hơi xếch lên, dưới cái bóng của mái tóc lòa xòa trước trán, đôi mắt càng trở nên sâu thẳm.
Ánh mắt anh ta dừng lại trên cái đầu đang thò ra khỏi đám đông của Hứa Gia một lát, rồi đứng dậy xách lồng đi về phía một chiếc xe.
Hứa Gia nghe thấy những người xung quanh dường như đang bàn tán gì đó. Cô giả vờ vô tình tiến lại gần hai bà thím đang trò chuyện sôi nổi, chỉ một lát sau cô đã hiểu rõ họ đang làm gì.
Phú Lệ Danh Thành có rất nhiều cư dân tốt bụng thường cho mèo hoang ăn, dẫn đến số lượng mèo hoang trong khu chung cư tăng lên.
Hai người đàn ông này đến để đưa mèo hoang trong khu đi khám sức khỏe và nhận nuôi. Phần lớn cư dân đều tán thành, thậm chí còn có vài người nuôi mèo đã quyên góp một ít thức ăn cho mèo.
Cô còn nghe một số cư dân nói rằng, những con mèo hoang đó ngoan ngoãn lạ thường. Khi đối mặt với hai người kia, vừa mở lồng là chúng đã tự chui vào.
Ai cũng biết, thông thường khi bắt mèo hoang, chúng sẽ phản kháng rất dữ dội, phải cần đến mấy người phối hợp mới có thể nhốt chúng vào lồng mà không làm chúng bị thương.
Hứa Gia nhớ lại bài viết về "khám sức khỏe", làm mới lại các bình luận.
【Lầu 4: Xuất phát rồi!】
【Lầu 5: Con người mà đại ca liên hệ đúng là đáng tin cậy, biết ơn quá!】
Hứa Gia chống cằm, suy ngẫm về câu nói của lầu 5.
Đại ca? Con người?
Lời tác giả:
Hướng dẫn đọc truyện:
1, Có sự xuất hiện của một nhân vật nam biến thái, không xóa không sửa cốt truyện của anh ta, nhưng anh ta chỉ có rất ít đất diễn, vô cùng ít, siêu siêu ít, chỉ là một vai diễn quần chúng có ích. Nếu ngại thì xin đừng đọc (điều này rất quan trọng).
2, Nữ chính là người dịu dàng, sẽ không chửi bới. Đừng công kích tính cách của cô ấy, không thích thì cứ bỏ truyện, không cần thông báo.
3, Đây là truyện ngọt ngào đọc trước khi ngủ, rất đời thường.
4, Chào đón các góp ý hợp lý, có thể bình luận ở chương mới nhất.
5, Tuyến tình cảm ít, nam chính là học đệ (nhân vật nền), kém ba tuổi, chủ yếu là những câu chuyện hàng ngày ngọt ngào trên diễn đàn của mèo và chó. Ai muốn đọc truyện tình yêu ngọt ngào thì có thể bỏ qua.
6, Không chấp nhận hướng dẫn viết lách. Bút lực còn non, truyện online chủ yếu để giải trí thôi.