Tiếng la hét thảm thiết vang khắp cả khu rừng. Thạch lão Nhị vội đến mức không kịp kéo quần, hắn vứt góa phụ Lý lại, vừa lăn vừa bò chạy về phía thôn.
“Anh Hai... Đợi em với, Thạch lão Nhị, cái đồ thất đức! Đợi em!”
“Đừng giết em, cứu mạng!”
Bị bỏ lại, góa phụ Lý nước mắt giàn giụa, tay chân bủn rủn. Nhưng bà ta không dám dừng lại, chỉ có thể run rẩy chạy theo hướng Thạch lão Nhị, vừa chạy vừa gào, giọng nghe thảm thiết vô cùng. Lúc này, bà ta chẳng còn bận tâm đến việc có bị ai phát hiện hay không, chỉ mong có người đến cứu mình.
Mấy tên lưu manh chuyên đi ăn trộm gà, mèo, chó trong thôn, nghe tiếng hét thảm thiết từ trong núi vọng lại, không nghe rõ là nói gì, chỉ nghe thấy tiếng hét vang vọng trong đêm tối, khiến sống lưng họ lạnh buốt. Họ cũng chẳng còn tâm trí để trộm đồ nữa, tè ra quần mà chạy về nhà.
Chu Chiêu Đệ bị khói cay xộc ra khỏi hang: “...”
Giờ người ta yêu đương vụng trộm cũng bạo gan như vậy à? Mới mấy giờ rồi chứ! Đúng là chẳng cẩn thận chút nào. Sao gần đây cô cứ gặp phải những chuyện như thế này nhỉ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play